Hôm nay thằng cháu yêu thương của tui tròn 8 ngày tuổi. ^^Anh ý tên là Lê Ô. Cái tên mà nghe lạ- bựa. Nhưng ba mẹ Ô gửi gắm vào đấy là bầu trời tâm sự- mong em lớn lên trở thành người đàn ông có thể che chở, bảo vệ mọi người. Đặc biệt mong Ô được chú ý, được mọi người nâng niu, trân trọng. (Dự tương lai Ô sẽ lên bảng trả bài miết hà)***Lê Ô chào đời lúc 1h50 chiều 31/5/2018 (trước dự sinh 10 ngày- dự sinh 9/6)***

Lê Ô tắm nắng và giao lưu với anh Đột (8/6/2018)
Mẹ Ô là bà mẹ kiên cường mạnh mẽ, chị có bầu Ô lúc nào tui cũng chẳng hay, chẳng thấy nôn ọe, ốm nghén gì ráo. Cũng chẳng thấy thèm ăn món nào (Cái gì cũng ăn- chỉ biết ăn như hạm). Tui hay trêu chị tui mập- chứ chẳng phải bầu ba tháng =D
Có bà mẹ như thế nên cháu tui- Lê Ô cũng bựa chẳng kém. Khi còn nằm trong bụng mẹ, mấy tháng cuối ảnh gò, đạp, lúc chổng mông, lúc khuya chân, duỗi tay cũng dữ lắm. Đặc biệt mỗi lần mẹ ảnh ăn gì là ảnh khoái, háu ăn, nhô lên nhô xuống để thể hiện cảm xúc :v
Rồi lúc mẹ ảnh vỡ ối, mở hết cỡ mà ảnh cũng chẳng dễ dàng để chui ra, cả nhà (ông bà nội, bà ngoại, bà dì, và dì nó là tui, đặc biệt ba nó) hồi hộp, lo lắng chờ- cầu mong Ô bình an chào đời, mẹ ảnh được mạnh khỏe ^^ Giờ Dì mới biết lúc sinh, người mẹ và bé gặp bao hiểm nguy.
Nhớ cái lúc ba mẹ ảnh đêm khuya 12h chở nhau xe máy lên Hoàn Mỹ cũng ngót nghét mười mấy cây số. Thế là bà ngoại Ô và tui- dì ảnh mất ngủ từ đó, liên tục gọi điện hỏi han ở nhà hóng. 4h sáng tui chở bà ngoại ảnh - xách theo giỏ đồ bỉm, tả, áo quần,...của Ô lên bệnh viện. Mưa tầm tã!
Suốt cả ngày đợi chờ, mẹ ảnh phải sinh mổ. Ảnh chào đời lúc 1h50 phút, hơn 2h bác sĩ đưa em lên gặp ông bà, gặp bố, gặp dì. Lúc ấy trông Ô đáng yêu lắm. Nhỏ nhỏ xinh xinh. (Lần đầu tiên Dì được thấy cháu của Dì, Dì chính thức được làm Dì. Lần đầu Dì thấy em bé con chào đời với ngày tuổi đầu tiên,...là lạ!
Suốt 5 ngày sau, cháu Dì ở lại bệnh viện Hoàn Mỹ cùng với mẹ. Dì thương Mẹ Ô và Ô lắm. Ô ngoan, í ẹ, ăn ngủ miết à. Cái miệng giống mẹ Bẹp y chang. Thương Mẹ Bẹp bởi vết thương mổ cùng với những đợt chuyền dịch, chuyền thuốc- chỗ kim tiêm ở tay làm mẹ con đau, đi lại khó khăn, bế Ô cũng không được. Còn cháu mới sinh thèm bú mẹ mà hơn 2 ngày vẫn chưa được giọt sữa mẹ nào. Chỉ biết í ẹ đòi sữa bình.
Nhưng Ô à, cháu may mắn vì luôn được bố Khanh, họ hàng nội ngoại- ông bà yêu thương. Cháu biết không? Chỉ mình cháu thôi mà bao nhiêu người vây quây, người mang cơm, người ẵm cháu, người tắm cho cháu, người cho cháu bú,...
Dì ấn tượng với cháu dì là Ngoan- hiền lành. Bởi cháu khóc không la làng như các bạn, mà cháu e e e nhỏ nhẹ- khóc nghe mà thương!
Trưa Ngày 4/6 hai mẹ con cháu được xuất viện về nhà. Dì dọn dẹp phòng và nhà cửa sạch sẽ để đón cháu. Thêm nữa nhà Mít Đột- Tiền La cũng được tắm rửa thơm tho để chào mừng cháu.
Lê Ô muôn vàn thương yêu!!!
Phòng bố mẹ cháu và dì ở cạnh nhau. Từ ngày có Cháu- mọi việc, mọi người đều lo chăm cho cháu. Đêm cứ hai tiếng, bà ngoại, mẹ và bố cháu nghe cháu e e là cho cháu bú. Thì ra cháu chưa nói được nên nếu đói - cháu lại khóc. Khó chịu- nóng- cháu cũng khóc. Đi ị, đi tè cháu cũng khóc. Đi tắm cháu cũng khóc~~~ Khóc thay lời cháu muốn nói với thế giới.
Dì thích nựng thơm cháu lắm! Nhưng bé quá dì lo lóng ngóng <3
Cháu dì mới mấy ngày tuổi mà biểu cảm đủ thứ à: Cười nhếch mép, nhăn nhó, nhíu mày nhăn trán,...đủ trò kkk
Dì mắc cười nhất là lâu lâu lại nghe tiếng "rẹt..rẹt" của cháu. Cháu ăn- ị- tè- ăn... cứ thế!!! haha
Dễ thương nhất là ngủ. Và cũng chảnh lắm nha. Mới có nướu mà ngậm chặt giữ lắm.
À mà Ô của dì mới sinh ra móng tay dài lắm. Sao hay vậy ta?
Dì thích ôm cháu, hít hà bởi đồ của cháu thơm kkk. Dì hay ghẹo cho miếng sữa tắm á!
Mỗi ngày cháu ăn nhiều hơn- rẹt rẹt cũng nhiều hơn.
Dì mong Ô luôn khỏe- ngoan- lớn lên là đứa trẻ hiểu chuyện, lễ phép, biết đúng sai, biết yêu thương, sẻ chia với mọi người. Là đứa trẻ mạnh mẽ, có ước mơ, lạc quan, yêu đời <3
17h 8//6/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét