ĐẠI HỌC QUỐC
GIA THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
TRƯỜNG ĐẠI HỌC
KHOA HỌC XÃ HỘI VÀ NHÂN VĂN
---&---
NGUYỄN LAN
ANH
BIỂU HIỆN NỖI HẬN (한 “恨”) CỦA NGƯỜI HÀN QUỐC
QUA BỘ PHIM TRUYỀN HÌNH
THE GLORY (VINH QUANG TRONG THÙ HẬN)
TIỂU LUẬN MÔN HỆ GIÁ TRỊ CỦA DÂN TỘC HÀN
CHUYÊN NGÀNH HÀN QUỐC HỌC
Mã số: 8310614
Người hướng dẫn
khoa học:
GS.TSKH. TRẦN
NGỌC THÊM
TP. HỒ CHÍ MINH- 2023
MỤC LỤC
2. Tổng quan lịch sử nghiên cứu
3. Mục tiêu và nhiệm vụ nghiên cứu
4. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
6. Ý nghĩa khoa học và thực tiễn
CHƯƠNG 1: NHỮNG VẤN ĐỀ LÝ LUẬN
1.1. Nỗi hận của người Hàn Quốc
1.1.1.1. Định nghĩa của
các học giả Hàn Quốc
1.1.1.2. Ý kiến của các học
giả Việt Nam
1.1.2. Nguồn gốc
nỗi hận của người Hàn
1.1.2.1. Phân loại
và biểu hiện nỗi hận của người Hàn
1.1.2.2. Phương
pháp giải hận của người Hàn
1.2. Phim truyền hình Hàn Quốc
1.2.1. Phim truyền hình là gì?
1.2.2. Đặc điểm phim
truyền hình Hàn Quốc
1.2.3. Vai trò của phim
truyền hình Hàn Quốc
1.3. Phim
truyền hình The Glory (2022) – Vinh quang trong thù hận
1.3.1. Đạo diễn, Biên kịch,
Chủ đề bộ phim
1.3.3. Tóm tắt nội dung
phim và tuyến nhân vật
NỖI HẬN CỦA NHÂN VẬT CHÍNH DIỆN TRONG PHIM
THE GLORY (VINH QUANG TRONG THÙ HẬN)
2.1. Định nghĩa
nhân vật chính diện:
2.2. Nguồn gốc,
Phân loại Hận của nhân vật chính diện- Moon Dong Eun (Song Hye Kyo)
2.1.1. Hận gia
đình (Hận hoàn cảnh gia đình)
2.1.2. Hận đối với
hệ thống tư pháp
2.1.3. Hận đối với
hệ thống giáo dục
2.1.4. Hận nhân
vật phản diện Yeon Jin- kẻ cầm đầu bắt nạt
2.3. Hóa giải “Hận’
của nhân vật chính diện- Moon Dong Eun (Song Hye Kyo)
CHƯƠNG 3: NỖI HẬN CỦA NHÂN VẬT PHẢN DIỆN TRONG
3.1. Biểu hiện và phân loại nỗi hận của nhân vật phản diện
3.1.1. Nhân vật Yeon
Jin (Lim Ji Yeon)
3.1.2. Nhân vật Sa Ra
(Kim Hieora)
3.1.3. Nhân vật Jae
Joon (Park Sung Hoon)
3.1.4. Nhân vật Hye
Jeong (Cha Joo Young)
3.1.5. Nhân vật Myeong
O (Kim Gun Woo)
3.2. Nguyên nhân hình thành nỗi hận của nhân
vật phản diện
3.2.2. Sự coi thường từ
những nhân vật khác
3.3. Cách giải quyết nỗi hận của nhân vật phản
diện
3.3.1. Nhân vật Yeon
Jin (Lim Ji Yeon)
3.3.2. Nhân vật Sa Ra
(Kim Hieora)
3.3.3. Nhân vật Myeong O (Kim Gun Woo)
3.3.4. Nhân vật Jae
Joon (Park Sung Hoon)
3.3.5. Nhân vật Hye
Jeong (Cha Joo Young)
DẪN NHẬP
1.
Lý do chọn đề tài
Văn hóa Hàn Quốc đã có bề dày lịch sử mấy ngàn năm, được xây dựng, hình
thành và phát triển trong điều kiện môi trường sống khắc nghiệt cùng lịch sử
đau thương. Chính những điều kiện này dẫn đến những trang cảm xúc buồn đau, u uất,
oán giận, thất vọng, mất mát, tiếc nuối,.. thường trực trong tính cách người
Hàn. Tính cách ấy trở thành văn hóa đặc trưng mà người Hàn khái quát nên chữ “Hận”-
한 “恨” và xuất hiện nhiều
trong trong lịch sử, văn hóa, văn học Hàn Quốc từ những năm 1920 trở đi. “Hận”
thường được hiểu là sự hận thù, đau buồn hoặc oán giận thực tại, hoặc bị xem
thường, nhưng cũng đồng thời là một biểu hiện đẹp về nghệ thuật. Vì thế, trong
nghệ thuật Hàn Quốc, Hận gắn bó mật thiết với văn hóa quốc gia. Lý giải mối
quan hệ này là vì nghệ thuật là phương tiện phản ánh trung thực và chân thực nhất
tâm hồn con người. Hận còn là nguyên tắc thẩm mỹ
trung tâm trong nghệ thuật và văn học Hàn Quốc, thậm chí có thể áp dụng cho các
sản phẩm âm nhạc truyền thống như Pansori
hay văn hóa âm nhạc đại chúng, đồng thời cũng được thể hiện qua các sản
phẩm truyền thông nổi tiếng như phim truyền hình
và điện ảnh.
Điện ảnh là nghệ thuật tiêu biểu, là phương tiện phổ biến mang tính đương đại
dễ dàng được công chúng ngày nay tiếp cận và tiếp nhận. Dựa trên tính chất phổ
biến, gần gũi của nó, đề tài lấy đó làm cơ sở để tìm hiểu, phân tích, mô tả Biểu
hiện nỗi Hận (한 “恨”) của người Hàn Quốc qua bộ phim truyền hình The Glory (Vinh quang trong
thù hận). “Hận”, “giải Hận” của người Hàn sẽ được lột tả chân thực, sinh động, đầy đủ,
đa dạng cung bậc thông qua các tuyến nhân vật chính diện và phản diện.
Lý do chọn bộ phim The Glory (Vinh quang trong thù hận) làm phạm vi
nghiên cứu vì:
Thứ nhất, The Glory (Vinh quang trong thù hận) đang thu hút đông đảo
sự quan tâm của công chúng hiện nay. Bộ phim mặc dù không nói tiếng Anh nhưng
đã tạo nên sự kinh ngạc khi liên tục xếp hạng nhất trong Top 10 Chương trình
truyền hình toàn cầu chỉ 3 ngày sau khi phần 2 ra mắt; phim cũng đã nhận về
124,46 triệu lượt xem trong tuần đầu tháng 3; đứng Top 10 tại 79 quốc gia. Hiện
nay, phim cũng đang giữ vị trí thứ 9 trong danh sách Chương trình truyền hình
không nói tiếng Anh phổ biến nhất trên Netflix.[1] Tại Việt Nam, khi phần
2 vừa được ra mắt, bộ phim đã đứng đầu trong bảng xếp hạng Top 10 chương trình
truyền hình.
Thứ hai, The Glory (Vinh
quang trong thù hận) là bộ phim tâm lý xã hội phản ánh
đa chiều những vấn nạn đã và đang tồn tại diễn ra trong xã hội Hàn Quốc hiện đại
như: bạo lực học đường, bạo hành gia đình, bất bình đẳng giàu-nghèo, bất bình đẳng
trước pháp luật,…
Thứ ba, The Glory (Vinh
quang trong thù hận) mang đến một cách giải hận rất mới,
mà theo định nghĩa của nhiều người xem là “rất đã cái nư”. Vì tuyến nhân vật
chính đã tự đứng lên giành lấy phần thắng về mình, thay vì chỉ cam chịu, nhẫn
nhịn để cho kẻ ác thắng thế hoặc chờ kẻ ác hồi tâm chuyển ý như truyền thống
“nuốt Hận” bấy lâu nay. Họ đã không để những cảm xúc tiêu cực của “Hận” nhấn
chìm mà lấy đó làm động lực đứng lên làm chủ cuộc đời mình. Đây cũng là một
trong những yếu tố vô cùng nhân văn khiến để đề tài được thực hiện.
2.
Tổng quan lịch sử nghiên cứu
Nghiên cứu liên quan đến đặc
trưng tính cách “Hận” của người Hàn đã có nhiều bài báo, luận văn của các nhà
nghiên cứu trong và ngoài nước. Tuy nhiên, với thời gian gấp rút, đề tài chủ yếu
khảo sát trên các bài báo, bài viết ngắn.
Theo khảo sát, ở trong nước, các
bài viết bằng tiếng Việt chủ yếu là những bài viết ngắn thiên về giải thích về
khái niệm “Hận” hoặc chỉ điểm sơ nét lý giải hành động nào đó của người Hàn xuất
phát từ nguyên nhân “Hận”. Tiêu biểu ở đây xin đề cập đến hai bài viết:
Thứ nhất, trong bài báo “Vai trò
của tính cách dân tộc trong tiến trình phát triển ở Hàn Quốc (có so
sánh với Việt Nam)” của GS.TSKH.Trần Ngọc Thêm được đăng trên Tạp chí
Nghiên cứu con người, số 6, 2004, “Hận” của người Hàn được tác giả nêu ra định
nghĩa rõ ràng, dễ hiểu, đồng thời cũng làm sáng tỏ nguyên nhân hình thành nên
“Hận”, cách giải Hận và vai trò của “Hận” sâu sắc, thuyết phục. Đây cũng là cơ
sở lý luận tiền đề được đề tài này sử dụng để phân loại, phân tích, miêu tả và
chứng minh xuyên suốt.
Thứ hai, tác giả Đỗ Phương Thùy
đã đề cập đến “nỗi hận” của người Hàn Quốc với nền giáo dục trong bài báo “Giải
mã cơn sốt của giáo dục Hàn Quốc” trong Kỷ yếu hội thảo khoa học quốc gia năm
2017: Nghiên cứu và Giảng dạy Ngoại ngữ, Ngôn ngữ và Quốc tế học tại Việt Nam.
Tác giả mô tả nỗi hận trở thành sự cố chấp của người Hàn đối với học hành, trở
thành động lực, nguyên nhân thúc đẩy hình thành nên “cơn sốt giáo dục” của người
Hàn, thể hiện qua tỷ lệ 86.3% số học sinh từ 15 tuổi trở lên cho rằng cần tiếp
tục học lên sau đại học.
Đối
với các nghiên cứu của học giả nước ngoài (ở đây chúng tôi đề cập đến các học
giả đến từ các quốc gia sử dụng tiếng Anh), nhìn chung có nhiều bài viết bàn về
tính “Hận” của người Hàn qua phim ảnh hơn.
Trước
tiên, bài viết “Vẻ đẹp đượm buồn: Điện ảnh và nỗi “Hận” của người Hàn
Quốc” được đăng trên tạp chí Business and Art do tác giả Iris Spoorman thực
hiện. Người viết đã phân tích Ba bộ phim trả thù (The Vengeance Trilogy) của
đạo diễn Park Chan-wook. Bài viết chỉ ra cách trả thù trong những bộ phim này
đặc biệt ở chỗ nó đánh vào những người bình thường, bị buộc phải dùng bạo lực
vì tình cảnh đường cùng. Trong cả bộ ba phim, sự tuyệt vọng của các nhân vật
dẫn đến một chuỗi hành động báo thù không hồi kết được lặp đi lặp lại. Điều
đáng chú ý là tác giả nhận ra “Hận” trong điện ảnh Hàn và cách giải hận
mà nó tạo ra đã cung cấp một lối thoát cho nỗi đau bị dồn nén. Cũng chính nhờ
loại hình nghệ thuật này có thể giúp người xem đối mặt với những cảm xúc bị kìm
nén, và cho phép họ hiểu sâu hơn về thân phận con người và đạt đến một mức độ
trưởng thành mới về mặt tinh thần.[2]
Tiếp
đó, phải kể đến bài viết “Từ Oldboy đến Burning: Hận trong phim Hàn Quốc” của
nhà nghiên cứu Björn Boman, đăng trên tạp chí Culture & Psychology số thứ 4
năm 2020. Bài viết đã phân tích 4 bộ phim: Oldboy, Train to Busan, The Wailing,
Burning và cho thấy những khía cạnh khác nhau trong cách “Hận” được thể hiện
trong những bộ phim này. Về phần phát hiện, ông kết luận rằng “Hận” là một khái
niệm tâm lý-văn hóa có thể phù hợp để sử dụng khi phân tích nội dung và xu
hướng văn hóa, văn hóa đại chúng, tâm lý và tư tưởng ở Hàn Quốc đương đại. Tuy
nhiên việc áp dụng khái niệm này đòi hỏi cả sự hiểu biết sâu sắc hơn về nội
dung được phân tích và “Hận” với tư cách là một khái niệm đi liền với văn hóa,
tâm lý và lịch sử.[3]
3.
Mục tiêu và nhiệm vụ nghiên cứu
Mục tiêu
nghiên cứu: Xem xét các biểu hiện của “Hận”, nguyên nhân và cách “giải hận”
của người Hàn Quốc hiện đại thông qua việc phân tích các tuyến nhân vật chính
diện và phản diện trong bộ phim truyền hình The Glory (Vinh Quang Trong Thù Hận)
được sản xuất năm 2022.
ü
Tìm hiểu định
nghĩa “Hận” của các học giả Việt Nam và Hàn Quốc
ü
Phân tích những
biểu hiện của “Hận”, nguyên nhân và cách hóa giải Hận trong bộ phim theo các
tuyến nhân vật chính và nhân vật phụ.
ü
Tổng kết,
đánh giá mặt tích cực và tiêu cực của “Hận” trong cá nhân từng nhân vật, từ đó
khái quát, so sánh sự thay đổi nỗi hận trong cuộc sống hiện đại so với quá khứ
thời thuộc Nhật.
4.
Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
“Hận” là yếu tố được thể hiện xuyên suốt trong cả văn hóa
truyền thống, và trong văn hóa đại chúng hiện đại Hàn Quốc. Trong văn hoá truyền
thống có thể kể đến như: Thơ ca cổ, Dân ca (Minyo), Pansori. Còn trong văn hoá
hiện đại có thể kể đến: Âm nhạc đại chúng, Văn học (Tiểu thuyết, thơ), Phim ảnh.
Trong phân loại phim ảnh, ta có thể phân loại sâu hơn với phim điện ảnh và phim
truyền hình.
Đối tượng nghiên cứu: Biểu hiện Hận được thể hiện qua vai diễn của
tuyến nhân vật chính-phụ
Phạm vi nghiên cứu: 16 tập phim của bộ phim The Glory (Vinh
Quang Trong Thù Hận).
5.
Phương pháp nghiên cứu
Để thực hiện đề tài nghiên cứu này, phương
pháp phân loại, miêu tả, phân tích, chứng minh, tổng hợp được vận dụng linh hoạt.
Cụ thể:
Phương pháp phân loại được áp dụng
thông qua chia tuyến nhân vật chính diện, phản diện, nhân vật chính- phụ; liệt
kê các nguyên nhân hình thành “Hận”, biểu hiện và cách giải “Hận”.
Phương pháp miêu tả, phân tích được
sử dụng để xem, tìm hiểu nội dung phim, tâm lý nhân vật, thoại nhân vật, thể hiện
cảm xúc của nhân vật qua 16 tập phim được phát hành trên nền tảng ứng dụng xem
phim trực tuyến Netflix.
Phương pháp chứng minh được dùng
để trích dẫn những câu thoại, biểu cảm cử chỉ, hành động nhân vật thể hiện tâm
lý, cảm xúc “Hận”.
Phương pháp tổng hợp: vận dụng kiến
thức lý thuyết môn học “Hệ giá trị dân tộc Hàn” để sử dụng trong việc thực hiện
bài viết này.
Trong số những phương pháp trên,
đề tài tập trung sử dụng phương pháp phân tích nội dung trên toàn bộ 16 tập
phim được phát hành trên nền tảng ứng dụng xem phim trực tuyến Netflix. Vì “Hận”
thường được ẩn giấu ở cảm xúc, hành động trong những cảnh phim, chứ không thể
hiện trực tiếp trên lớp ngôn từ để có thể thống kê được.
6.
Ý nghĩa khoa học và thực tiễn
Đề tài đóng góp nguồn tư liệu tham khảo cho
nghiên cứu Hàn Quốc học dưới góc độ văn hóa, tính cách dân tộc Hàn thông qua
cách tiếp cận Nghệ thuật đương đại.
Bên cạnh đó, đề tài sẽ cung cấp kiến thức lý
thuyết lẫn thực hành để giúp Học sinh, Sinh viên, Cơ quan, Doanh nghiệp biết
phân tích để hiểu đúng và sâu sắc về tính cách người Hàn. Qua đó, lý giải, khắc
phục được những mâu thuẫn, xung đột văn hóa diễn ra; Góp phần củng cố quan hệ
ngoại giao tốt đẹp giữa hai quốc gia; Đồng thời học hỏi thêm được cái hay trong
tính cách của người Hàn hướng đến sự hoàn thiện, phát triển.
7.
Bố cục tiểu luận
Tiểu luận của đề tài, ngoài phần dẫn nhập, kết luận và
tham khảo thì được chia thành 3 chương:
Chương 1: Những vấn đề lý luận
Chương 2: Tính Hận thể hiện qua nhân vật chính diện trong
phim The Glory (Vinh Quang Trong Thù Hận).
Chương 3: Tính Hận thể hiện qua nhân vật phản diện trong
phim The Glory (Vinh Quang Trong Thù Hận).
NỘI DUNG
CHƯƠNG 1: NHỮNG VẤN ĐỀ LÝ LUẬN
1.1.
Nỗi hận của người Hàn Quốc
1.1.1. Định nghĩa hận
“Hận” xuất phát từ chữ Hán 恨 có nghĩa là oán giận, hận thù hoặc
hối tiếc. Thế nhưng, để bàn luận về chữ “Hận” trong văn hóa của Hàn Quốc, trước
tiên phải định nghĩa về chữ “Hận” trong tiếng Hàn. Dù “Hận” được xem như là cảm
xúc đặc trưng của người Hàn, nhưng chính người Hàn cũng gặp rất nhiều khó khăn
trong việc định nghĩa từ này. Theo đó, các học giả tập trung nghiên cứu để tìm
hiểu “Hận” như một đặc điểm tâm lý và văn hóa độc đáo của người Hàn Quốc, đồng
thời cũng đi sâu vào tìm hiểu và mô tả các đặc trưng của “Hận”.
1.1.1.1. Định nghĩa của các học giả Hàn Quốc
Theo Kim Yeolgyu “Oán (怨) và Hận (恨) là những vết thương để
lại trong tâm hồn con người sau khi trái tim tan vỡ”. Và trong những tác phẩm
văn học tiêu biểu của mình Kim Yeolgyu đã cố gắng đưa cái Hận (恨) của người Hàn Quốc vào
trong đó. Ông tạo ra một cặp đối lập giữa Uất hận và Vui vẻ, lấy cái Tình “정(情)” làm trung gian. Ông
cho rằng, nếu cái “Tình” bị phá vỡ, thì Hận sẽ xuất hiện, còn Tình được bồi đắp
thì sẽ xuất hiện cái “Vui”. [4]
“Giống như cô đơn, giống như buồn bã, giống như trống rỗng, giống như đau
khổ. Vừa trữ tình, vừa bi thảm, lại tiếc nuối, hoà quyện với ăn năn. Đó chính
là hận.”[5]
Đối với ông, “Hận” có thể nói là thứ cảm xúc được tôi luyện qua một quá
trình dài, chứ không đơn thuần là những cảm xúc nóng giận nhất thời. Từ đó “Hận”
thường xuất hiện trong văn học và nghệ thuật. Giống như khi việc duỗi thẳng cơ
thể khi mệt mỏi, những oán hận bị trói buội cần phải được giải tỏa. Do đó, nhiều
người cho rằng đối lập với “Hận”, người Hàn phải có Hưng (흥), có Vui vẻ (신명) có Tình (정) mới có thể giúp họ hoá
giải mối hận như một màn sương tư tưởng bao phủ lên toàn dân tộc này.
Lee Oyoung định nghĩa văn hóa Hàn Quốc là văn hóa “Hận” và diễn giải nó bằng
ước mơ và hy vọng. Bằng cách chỉ ra rằng bất cứ khi nào sự oán giận được giải
quyết, niềm vui sẽ nảy sinh. Điều này hoàn toàn giống với quan điểm của Kim
Yeolgyu rằng “Giải quyết sự oán giận là niềm vui.” Ngoài ra, ông cho rằng cả
“Oán” và “Hận” đều có cùng nguồn gốc từ sự Oán giận. Đồng thời cũng mở rộng định
nghĩa bằng cách so sánh “Hận” của Nhật Bản và “Hận” của Hàn Quốc. Cả hai đều có
nghĩa là sự Oán giận, nhưng Hận của người Hàn được giải thích là văn hóa “Ôm hận”,
chứ không phải văn hóa “Rửa hận” như Nhật Bản.
Ngoài ra, Lee cũng giải thích Oán, nghĩa là “Cảm xúc đối với người khác, hoặc
những yếu tố ngoại cảnh” sẽ được giải bằng hình thức trả thù trực tiếp. Còn Hận,
nghĩa là “những cảm xúc tích tụ bên trong.” nó thường được giải bằng cách tự phục
hồi từ chính sự thất vọng, hơn là hướng đến trả thù trực tiếp[6].
Có thể thấy, bản chất của Hận là sự oán hận, tuy nhiên nó không hướng con người
ta đến việc trả thù, mà là cảm xúc tích
cực vượt qua sự tuyệt vọng “Ôm hận" để tìm đến ước mơ và hi vọng.
(3) Han Wansang và Kim Seonggi
Hai học giả cho rằng Hận là một cảm xúc từ việc trải nghiệm cuộc sống của
con người. Họ định nghĩa Hận là tình cảm sâu xa và rộng rãi nhất trong đời sống
của người dân Hàn Quốc. Họ cũng xác định rằng Hận được hình thành, duy trì và
thể hiện từ trong hiện thực bất công và đau khổ. Hận cũng được xem là toàn bộ
những hy vọng và xúc trong con người tại một thời điểm lịch sử hoặc trong một cấu
trúc nào đó. Đó là một phức hợp giữa lịch sử và cấu trúc, trong đó những thứ đã
bị đàn áp một cách bất công trong thế giới thực và những thứ đã bị phá vỡ một
cách bất công được tích tụ lại. Hận giận dường như là một hiện tượng tâm lý cơ
bản, tuy nhiên nó cũng là một trải nghiệm cộng đồng từ ước muốn không thành hay
nỗi thất vọng. Nhưng nó cũng là sức mạnh tạo ra một cấu trúc mới, và nó là động
lực mở ra cuộc sống tương lai, chỉ từ trải nghiệm trong quá khứ. Họ chú ý đến
thực tế là Hận thường được nội tại hóa bằng những đặc điểm tính cách cá nhân, đặc
điểm tính cách của một nhóm người, cùng với hoàn cảnh bên ngoài trong quá khứ.[7]
1.1.1.2. Ý kiến của các học giả Việt Nam
Theo PGS. TS Trần Ngọc Thêm, Hận
là một nét đặc trưng tình cảm rất đặc thù của dân tộc Hàn. Theo
ông, Hận là “sự tích tụ những mong mỏi khát khao không được đáp trả”, tạo thành
phẫn uất, là sự tức giận và cay đắng tuôn ra từ đáy sâu tâm hồn, trải từ thế hệ
này sang thế hệ khác. Chính những nỗi niềm mà không thể thổ lộ với
người khác, không muốn cho người khác biết này đã chồng chất trong
lòng và trở thành “Hận” (han = 한 = 恨). [8]Với tính
hướng nội, đặc điểm phổ biến của văn hoá Hàn là là tình trạng ôm
hận, nuốt hận vào trong. Điều này cũng thống nhất với quan điểm của học giả
Lee Oyoung, khi khẳng định “Hận của người Hàn được giải thích là văn hóa Ôm hận,
chứ không phải văn hóa Rửa hận như Nhật Bản”. Cũng theo PGS. TS Trần Ngọc Thêm,
nguyên nhân chính hình thành “Hận” được chia thành 2 loại:
1) Khi nhu cầu hay ý chí bị sụp đổ vì những yếu tố khách quan (do người
khác; do xã hội, môi trường...)
2) Khi không thể thực hiện nhu cầu hay ý chí do chính bản thân mình (thiếu
năng lực, ý chí, phán đoán sai; do tính cách...).
Dựa trên ý kiến của các học giả đã đề cập ở trên, dù không thể định nghĩa Hận
một cách rạch ròi, nhưng chúng tôi xin định nghĩa rộng hơn dựa trên những đặc
điểm chung như sau:
(1) Hận là một cảm xúc từ việc trải nghiệm cuộc sống của con người. Nảy
sinh khi có mâu thuẫn giữa hai xung lực trái ngược nhau. Có thể là do yếu tố nội
tại bên trong con người và ý chí, hoặc do những yếu tố bên ngoài như người
khác, hoặc những yếu tố ngoại cảnh.
(2) Hận thường sinh ra từ sự tích tụ của thất vọng hay nhớ nhung, khao khát
mong mỏi hoặc hoặc phẫn uất không được đáp trả.
(2) Hận có thể nói là thứ cảm xúc được tôi luyện qua một quá trình dài, chứ
không đơn thuần là những cảm xúc nóng giận nhất thời.
(4) Hận cũng là sức mạnh tạo nên động lực mở ra cuộc sống trong tương lai,
chỉ từ trải nghiệm trong quá khứ.
(5) Hận phải được hoá giải.
(6) Văn hoá “Ôm hận” là một đặc điểm tâm lý tập thể của dân tộc Hàn Quốc.
(1)~(5) là những đặc trưng của Hận, còn (6) là điểm sẽ được bàn luận thêm.
1.1.2. Nguồn gốc nỗi hận của người Hàn
Cảm xúc “Hận” của Hàn Quốc xuất phát từ nhiều nguyên nhân khác nhau nhưng
chủ yếu là từ môi trường sống khắc nghiệt và những trang lịch sử đau thương của
dân tộc. Trước tiên, phải nói đến là môi trường sống khắc nghiệt tạo nên những
khó khăn và nỗi khổ chồng chất. Những vị khách Châu Âu đến bán đảo Korea
đã nhận xét bán đảo này giống như
"mặt biển trong trận cuồng phong" bởi vì các số lượng lớn dãy núi lan
tỏa khắp bán đảo. Với địa hình 70% là núi, bị chia cắt manh mún khiến Hàn Quốc
không có các vùng đồng bằng rộng lớn để canh tác trồng trọt. Khí hậu ôn đới, lạnh
khô dẫn đến nguồn lương thực, thực phẩm của Hàn Quốc không phong phú như vùng
khí hậu nhiệt đới. Đến những năm 1960, Hàn Quốc vẫn là một quốc gia đói nghèo.
Mặc dù điều kiện khí hậu không thuận lợi, nhưng từ thế kỉ 8 đến thế kỉ 4 trCN, nghề nông
nghiệp lúa nước vốn bắt nguồn từ khu vực Đông Nam Á cổ đại phía nam
sông Dương Tử qua cư dân Hoa Hạ ở lưu vực sông Hoàng Hà đã thâm nhập
vào bán đảo Korea và từ đó trở thành loại hình kinh tế chủ yếu trong
suốt trường kỳ lịch sử Korea. Từ đó hình thành nên chất nông nghiệp lúa nước.
Chất nông nghiệp lúa nước âm tính khiến cho người Hàn chấp nhận và cam chịu
những nỗi khổ ấy như là số phận. Nhưng nếu xét về nguồn gốc dân tộc như
một trong những nguồn gốc của tính cách thì tổ tiên người Hàn hiện
đại là cư dân thuộc ngữ hệ Altai (cùng họ với các cư dân nói tiếng
Thổ Nhĩ Kỳ, Mông Cổ, Tungus), ít nhiều mang trong mình chất du mục
của dân săn bắn và chăn nuôi Siberia, nói chung là mang nhiều chất động
hơn là tĩnh thì lại không cho phép bỏ qua. Thành ra những nỗi niềm không thể
thổ lộ ấy đã chồng chất trong lòng và trở thành ‘hận’ (han = 한 = 恨). ‘Hận’ thường gặp ở những
người yếu đuối hoặc có vị trí thấp kém trong xã hội.
Kế đến phải nói đến những trang lịch sử dân tộc khiến con người luôn trong
trạng thái bất an và co cụm, thiếu tự tin. Xét về lịch sử, bán đảo Korea trong
quá khứ kể từ khi lập quốc là một mảnh đất liên tục bị chia cắt bởi các cuộc nội
chiến, tranh giành quyền lực giữa các bộ lạc lẫn nhà nước phong kiến. Vào thời
nhà Hán, Cổ Choson bị xâm lược và sau một thời gian dài chống xâm lược, đã bị
thất thủ hoàn toàn vào năm 108 trước Công nguyên. Sau đó, từ khoảng đầu sau
Công nguyên đến khoảng giữa thế kỷ thứ VII, dân tộc Hàn tiếp tục bước vào cuộc
chiến phân tranh quyền lực vào thời kỳ Tam Quốc và tiếp tục chống lại các âm
mưu, bè phái xâm lược bán đảo của quân đội nhà Tuỳ và Đường của Trung Quốc. Các
nhà nước phong kiến trên bán đảo Korea luôn ở vị thế Chư hầu phục tùng Trung Quốc.
Đỉnh điểm bước vào thế kỷ 19, với sự bành trướng của các cường quốc, bán đảo
Korea cũng bị thất bại trong cuộc chiến chống xâm lược và phải hứng chịu nỗi
đau là nạn nhân bị áp bức, bóc lột của chế độ cai trị thuộc địa Nhật suốt 36
năm. Lịch sử dân tộc Hàn trải qua thăng trầm, từng bị xâm lược hơn 400 lần và
chưa từng chính thức đi gây chiến với bất kỳ đất nước nào. Số phận bán đảo luôn
bị nước lớn chèn ép suốt gần 5 ngàn năm.
Lịch sử rối ren bởi ngoại xâm, nội loạn; một phần lãnh thổ phía Bắc bị mất
đi thời cổ đại; sự suy vong của nhà nước thịnh vượng Goguryeo và Baekje; sự ngột
ngạt không có tự do và nỗi đau bị tước đoạt một cách bất công, và không thể diễn
tả vì bị xâm lược nhiều lần của thế lực ngoại bang và chiếm đóng của phát xít
Nhật; sự chia cắt bán đảo với nỗi lo sợ thường trực về chiến tranh bùng nổ bất
kỳ lúc nào….Tất cả những sự kiện lịch sử ấy kết thành nỗi tuyệt vọng dai dẳng,
sự tổn thất, mất mát, …khiến “Hận” hình thành. Nhà nghiên cứu, Kim Yol-kyu cho
rằng “Hận” chính là “Sự tổn thương tập thể và ký ức đau khổ được áp đặt lên người
dân Hàn Quốc, dưới sự đàn áp trong suốt 5000 năm lịch sử quốc gia”. [9]Nỗi
“Hận” bắt nguồn tự việc họ thấy rằng vũ trụ sẽ không bao giờ trả nổi món nợ này
cho họ.
Jon Huer mô tả “Hận” là cảm giác bất lực khi “Bị ngược đãi bởi các thế lực
bên trên”, [10]chẳng
hạn như bởi số phận hoặc chính phủ. Ông nói rằng việc tích tụ “Hận” ở Hàn Quốc
là rất lớn vì lịch sử lâu dài bị xâm lược, nghèo đói và sự thờ ơ của quốc tế.
Người dân bán đảo Tiều Tiên trải qua nghèo đói trong suốt thời gian dài. Tất cả
những yếu tố ấy khiến cho người Hàn đắm trong nỗi tuyệt vọng truyền từ đời này
đến đời khác. Từ đó nảy sinh cảm xúc đoạn tuyệt, từ bỏ lẫn bi ai trong hồn khuyết
của người Hàn.
1.1.2.1. Phân
loại và biểu hiện nỗi hận của người Hàn
Cảm xúc “Hận” đã được thể hiện như thế nào trong lịch sử
Hàn Quốc? Có thể thấy, chữ “Hận” được hình thành từ thất vọng, nhớ nhung, khao
khát hay phẫn uất đã ăn sâu vào cảm xúc của cá nhân của người Hàn. Người Hàn ưa
thích các tác phẩm nghệ thuật với những tông buồn – từ văn chương cổ điển đến
phim ảnh, bài hát hiện đại. Và những cảm xúc này thường dễ được tìm thấy ở phụ
nữ hơn là ở nam giới. Vì vậy, để xem xét những cấp độ của “Hận”, ta cần sẽ xem xét chữ “Hận” được người
Hàn Quốc thể hiện như thế nào trong văn hóa truyền thống, và trong văn hóa đại
chúng hiện đại.
A. Văn hoá truyền thống
(1) Thơ ca cổ
Nếu nhìn vào
thơ ca cổ Hàn Quốc thì đặc biệt có nhiều bài được viết về chủ đề chia tay. Có
thể nói, tình yêu càng sâu đậm, thì những cảm xúc nảy sinh khi chia tay lại
càng “Hận”. Nỗi buồn chia tay, được thể hiện phổ biến trong thơ ca cổ điển Hàn
Quốc, đã xuất hiện trên khắp văn học Hàn Quốc kể từ thời Triều Tiên Cổ
(Gochoseon), chẳng hạn như 'Gongmudohaga', 'Hwangjoga', 'Gasiri',
'Seogyeongbyeolgok', 'Songin' của Jeong Ji-sang, và sijo của Hwang Jin hoặc
Gye-rang.
(2) Dân ca
(Minyo)
Dân ca
(Minyo) theo định nghĩa của người Hàn được hiểu là một loại hình nghệ thuật có
tính kế thừa, thể hiện tình cảm mộc mạc, chất phác nhất của người dân. Với hệ
thống xã hội từ lâu đã lấy nam giới làm trung tâm, thì những người phụ nữ luôn
không có lựa chọn nào khác ngoài việc ở vị trí thấp hơn. Tuy nhiên, không chỉ
đàn ông mới là kẻ thù của phụ nữ, đặc biệt là những người thuộc tầng lớp thấp
hơn. Tầng lớp quý tộc (Yangban) và nghèo đói còn đáng sợ hơn thế nữa. Những người
phụ nữ thấp cổ bé họng dưới đáy xã hội đó, không có chỗ để giãi bày sự mệt mỏi
của cuộc sống, nên họ chỉ có thể trút giận qua bài hát. Dân ca arirang (아리랑) thể hiện ‘hận’ chủ yếu qua lời ca. “Đèo
arirang có mười hai ngọn/ Chỉ còn một đèo em phải vượt mà thôi” (아리랑 고개는 열 두 고갠 데, 나 넘어갈 고개는 단고개로다). “Đèo arirang” là biểu tượng những khó khăn
trong cuộc đời. Arirang được coi là “Quốc ca không chính thức” của HQ. Được
công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể của nhân loại năm 2012.
(3) Pansori
① Hình thành và hoá giải Hận
Pansori được
gọi là nghệ thuật bình dân hay nghệ thuật đại chúng, hát lên nỗi buồn của những
người dân bị giai cấp thống trị áp bức và bóc lột. Tầng lớp bị áp bức trong xã
hội Hàn Quốc dùng đó là hình thức để hình thành và hoá giải nỗi hận của mình.
Nó thể hiện ‘hận’ qua giọng hát, giọng hát của nghệ sĩ pansori có thể chạm đến
đáy sâu tâm hồn. Bản thân nghệ sĩ nếu chưa trải nghiệm nỗi ‘hận’ sâu sắc thì
không thể nào diễn xuất tốt được; muốn hát pansori hay thì “mỗi đốt xương phải
tan chảy vào trong ‘Hận’”. Thời Nhật thuộc, những bài pansori bi thương gia
tang đáng kể. Và đây cũng là loại hình văn hoá phi vật thể được công nhận là
“Kiệt tác truyền khẩu và di sản phi vật thể của nhân loại vào năm 2003.”
② Để chia sẻ niềm Vui
Pansori coi
cái “Vui”, sự sảng khoái là bản chất của cái đẹp. Khi nghe Pansori, người ta có
thể giải toả tâm trạng trước những trò đùa vui nhộn của gã hề. Chú hề giữ lấy cảm
xúc đó đến cuối và chuyển đến một cảnh đau lòng. Không phải là sự hưng phấn nhất
thời, mà chú hề mang đến cho khán giả khi niềm vui, để rồi nỗi buồn ập đến khiến
nó thấm sâu và chạm đến tận đáy lòng của họ. Cảm giác giải thoát đó đáng giá một
đời người. Và thông qua việc cảm nhận Pansori, con người cảm nhận được ý nghĩa
cuối cùng của cuộc sống của mình.
B. Văn hóa đại chúng hiện đại
(1) Âm nhạc hiện đại
“Hận” trong
âm nhạc hiện đại được thể hiện bằng những chủ đề như chia tay. Dù đau buồn
nhưng họ vẫn chấp nhận với sự cam chịu. Họ không níu kéo những người ra đi mà
còn kêu gọi họ quay trở lại. Thể hiện thái độ kìm nén và hy sinh cảm xúc, đồng
thời chịu đựng cảm xúc chia tay.
Ngoài ra, từ
khi “Hận” được dùng trong tên bài hát của Shakra và Yarn, thể hiện cảm xúc buồn
bã nói chung sau khi chia tay. Có thể thấy khái niệm “Hận" đang xuất hiện
rõ ràng và được công nhận trong các bài hát nổi tiếng hiện đại. Dẫu vậy, cũng
không thể vì vậy mà quy chụp rằng cảm xúc chủ đạo trong thị trường âm nhạc đại
chúng. Tuy nhiên, nhưng có thể thấy khái niệm “Hận” luôn được nhìn nhận và thể
hiện như một cảm xúc của người Hàn, không chỉ trong âm nhạc dân tộc truyền thống
như Pansori và các bài hát dân gian, mà còn trong âm nhạc đại chúng hiện đại.
(2) Phim ảnh
Kinh dị, bạo
lực và chết chóc đều góp phần tạo nên cảm giác hoành tráng trong điện ảnh Hàn
Quốc và gợi nhớ đến những bi kịch Hy Lạp cổ đại – những bi kịch mà người xem cuối
cùng nhận ra rằng họ cảm thấy thoải mái và nhẹ nhõm như thế nào khi ngồi trên
ghế. Mục đích của những bi kịch này ban đầu là để cảnh báo, giúp xã hội giảm tải
những hành vi gây hại.
Và điện ảnh
Hàn đã làm được điều đó. Ngay sau khi bộ phim vừa kết thúc và khán giả rời khỏi
phòng chiếu, vẫn mang theo một phần của bộ phim trong mình. Sau khi xem các
nhân vật mất tất cả những gì họ có để trả thù bạo lực, khán giả chắc chắn sẽ tự
đặt ra câu hỏi liệu họ thật sự muốn đánh đổi tất cả để trả thù hay không? Hay
vào đó tìm cách để hoá giải nó?
(3) Văn học
(Thơ, tiểu thuyết)
Nỗi buồn tan
nát đất nước, quê hương chia cắt, mất quê hương đã nổi lên như chất liệu chính
trong văn học cận đại và hiện đại của Hàn Quốc. Đồng thời, trong văn học cận-hiện
đại, đặc biệt là thơ ca, có rất nhiều tác phẩm lấy chủ đề “nỗi buồn ly biệt”,
chẳng hạn như những bài thơ của nhà thơ Kim So-wol. Kim Sowol (1902-1934) được
bình chọn là một trong mười nhà thơ vĩ đại nhất của thế kỷ 20. Ông được biết đến
như nhà thơ của “hận”, đa hận với tập thơ Hoa Đỗ quyên (진달래 꽃).
1.1.2.2. Phương
pháp giải hận của người Hàn
Như đã đề cập ở trên, “Hận” là cảm xúc cần được giải toả.
Vì thế người Hàn thường “Hóa giải Hận” theo nhiều cách khác nhau, có thể chọn
cách tích cực, tiêu cực hoặc cũng có thể theo hình thức trực tiếp hay gián tiếp.
Theo cách trực tiếp, người Hàn chọn bộc lộ cảm xúc hoặc
hành động để tự mình giải thoát bằng cách khóc, cười, kêu, than, la hét… Thế
nhưng, do tính chất nông nghiệp lúa nước âm tính chi phối, nên đa phần người
Hàn chọn “ nuốt hận” vào bên trong, chấp nhận nó như lẽ đương nhiên.
Theo cách gián tiếp, người Hàn thường thông qua Nghệ thuật
để gửi gắm tâm tư, nỗi niềm; mượn nhân vật thứ ba hoặc thế lực trung gian như
luật pháp để giải “hận” giúp.
1.2.
Phim truyền hình Hàn Quốc
1.2.1.
Phim truyền
hình là gì?
Phim truyền hình là thể loại phim được sản xuất đại trà để
phát sóng trên các kênh truyền hình một cách rộng rãi. Ở Nhật Bản, Hàn Quốc
cũng như toàn bộ khối Hoa ngữ, khái niệm này thường được gọi với cái tên là điện
thị kịch (giản thể: 电视剧; phồn thể: 電視劇).[11]
Phim truyền hình hàn Quốc hay còn được gọi là K-drama, là
những bộ phim với đa dạng thể loại khác nhau được sản xuất tại Hàn quốc.
1.2.2.
Đặc điểm phim truyền hình Hàn Quốc
Khi nói đến đặc điểm của phim truyền hình Hàn Quốc thì điều đầu tiên phải kể
đến chính là tập trung thể hiện diễn biến tâm lý của của nhân vật thay vì tạo
những cảnh sốc. Cảm xúc của khán giả sẽ hòa làm một với mỗi cảnh diễn viên thể
hiện cảnh khóc, cười, đau khổ qua ánh mắt, cử chỉ, lời nói. Đó cũng chính là lý
do phim Hàn Quốc luôn chiếm được vị trí trong lòng giới trẻ.
Thứ hai là để thu hút sự chú ý của người xem, diễn biến câu chuyện cần được
đẩy đi nhanh chóng sẽ tạo cho người xem cảm giác nhập vai. Điểm chung của các bộ
phim truyền hình Hàn Quốc sẽ ra mắt vào năm 2022 là số lượng tập ngắn.
“Pachinko” của Lee Min Ho và Youn Yuh Jung dài 8 tập, “Suriname” của Ha Jung
Woo và Hwang Jung Min dài 6 tập, “A Model Family” của Jung Woo và Park Hee Soon
dài 10 tập và “Money Heist” của Yoo Ji Tae 12 tập. Hầu hết người xem phản ứng
tích cực với những bộ phim truyền hình ngắn tập.
Thạc sĩ Vũ Ngọc Hoa, Viện Văn hóa nghệ thuật Việt Nam đã giới thiệu nghiên
cứu tiến hành tại 3 trường đại học, gồm: ĐH KHXH&NV (Đại học Quốc gia Hà Nội),
ĐH Văn hóa Hà Nội, ĐH Bách khoa Hà Nội về thực trạng ảnh hưởng của phim Hàn Quốc
tới sinh viên. Kết quả cho thấy, phim Hàn Quốc có nhiều tác động tích cực.
Giống như các bộ phim lịch sử của Trung Quốc, phim tình cảm tâm lý Hàn Quốc
có nội dung giải trí cao, hình ảnh đẹp, gần gũi với văn hóa Việt Nam cũng như
có tính giáo dục đã giúp người xem tiếp thu những yếu tố tích cực, tiến bộ,
nhân văn của văn hóa Hàn Quốc. Điều này đã tạo nên mối giao lưu văn hóa sinh động,
khơi nguồn sáng tạo và làm nảy sinh các giá trị văn hóa mới trong giới trẻ Việt
Nam. Thạc sĩ Vũ Ngọc Hoa khẳng định: "Những bộ phim Hàn Quốc đã giúp giới
trẻ học hỏi được nhiều điều có ích cho cuộc sống, góp phần định hướng một lối sống
đẹp, hình thành cá tính, phát triển tài năng, định hình thị hiếu thẩm mỹ lành mạnh".
Thực tế cho thấy, trong phim Hàn Quốc có rất nhiều điểm tích cực để các bạn
trẻ có thể học hỏi. Trong nghiên cứu của Viện Văn hóa nghệ thuật Việt Nam, điểm
nổi bật mà các bạn trẻ học được là ý chí vươn lên (18,5%), cách thể hiện tình
yêu lãng mạn (56,2%), cách sống tự lập (39%), sự say mê trong công việc
(23,4%), cách giữ tôn ti trật tự tại gia đình, công sở (20,5%) và sự nhẫn nại,
chịu đựng (22,5%). Điều gây bất ngờ là xét về tương quan giới, nam giới học được
một số điều ở phim Hàn Quốc cao hơn nữ giới. Chẳng hạn, đặc tính nổi bật của phụ
nữ Á Đông là sự chịu đựng, nhẫn nại và đức hy sinh bản thân vì gia đình, thế
nhưng trong nghiên cứu trên, nam giới đã học được sự nhẫn nại, chịu đựng cao gấp
gần hai lần so với nữ giới (28,5% và 17%). Điều này cho thấy, phim Hàn Quốc đã
có những tác động mạnh trong việc thay đổi nếp nghĩ, lối sống của một bộ phận
giới trẻ hiện nay.
Tuy nhiên, theo nghiên cứu của các chuyên gia văn hóa, một trong những ảnh
hưởng tiêu cực của phim Hàn Quốc là việc bắt chước hành động, cử chỉ của diễn
viên một cách thái quá trong giới trẻ hiện nay.
1.2.3.
Vai trò của phim truyền hình Hàn Quốc
Thứ nhất, Phim truyền hình có sức ảnh hưởng lớn
ở chỗ nó có thể trở thành một công cụ để cung cấp thông tin văn hoá cho người
xem. Bởi vì truyền hình, là một trong những phương tiện rất dễ tiếp cận trong
cuộc sống đời thường của người dân, và có thể dành nhiều thời gian để xem. Họ
có thể dễ dàng tìm thấy bộ phim về các các tập quán, thể chế, phong tục khác
nhau trong xã hội. Khi xem truyền hình tăng lên bao nhiêu thì mức độ phụ thuộc
vào các thông tin của phim cao nên, nó cũng là một chủ đề văn hóa có sức ảnh hưởng
rất lớn tới cuộc sống hàng ngày của chúng ta, và ngày càng trở lên phổ biến hơn
trong xã hội.
Thứ hai, so với phim truyền hình của Phương
Tây, phim truyền hình của Hàn quốc chiếm vị trí độc tôn ở Châu Á, do những nét
tương đồng với văn hóa Châu Á về mâu thuẫn trong các mối quan hệ gia đình, vai
trò của người mẹ trong các vấn đề hôn nhân, sự xung đột xảy ra giữa các thế hệ
cũ và mới, kết hợp hài hòa với những gì tốt đẹp của Phương Tây. Với những vẻ đẹp
của hình ảnh nổi bật, kỹ năng diễn xuất của dàn diễn viên xinh đẹp và xuất sắc,
và những kỹ thuật quay phim độc đáo, những yếu tố này đã khiến phim Hàn quốc trở
nên rất nổi tiếng ở khu vực Châu Á.
Cuối cùng, về tỷ lệ thu hút của phim truyền
hình thì dựa vào bộ phim dẫn dắt về nội dung như lối sống, xu hướng của con người
mang tính xã hội chung, thậm chí làm biến đổi quan điểm sống của họ, vì thế việc
mà tạo ra được một văn hóa mới như thế rất là có ý nghĩa và rất quan trọng.
1.3.
Phim truyền
hình The Glory (2022) – Vinh quang trong thù hận
1.3.1.
Đạo diễn, Biên kịch, Chủ đề bộ phim
Phim do Ahn Gil Ho đạo diễn và Kim Eun Sook- nhà biên kịch nổi tiếng của bộ
phim Hậu duệ mặt trời (2016) hợp tác sản xuất. Tên phim là "The
Glory" (tên tiếng Việt là "Vinh quang trong thù hận"). Chủ đề
xuyên suốt bộ phim là hành trình trả thù của nhân vật nữ chính- trực tiếp là nạn
nhân của bạo lực học đường ở trường Trung học phổ thông Hàn Quốc.
1.3.2.
Bối cảnh phim
Theo Wikitree, cảnh bạo lực ám ảnh trên thực chất được xây dựng trên câu
chuyện có thật xảy ra vào năm 2006, tại một trường trung học nữ ở thành phố
Cheongju, thuộc tỉnh Chungcheongbuk-do (Hàn Quốc). Một nữ sinh tên
"J" của trường trung học nữ sinh ở Cheongju thường xuyên bị một nhóm
bạn học do "K" cầm đầu hành hung. Một ngày nọ, "K" làm bị
thương cánh tay của "J" bằng một chiếc máy làm tóc và phạt
"J" bằng cách thu một khoản tiền. Sau vụ việc, quận Cheongju đã ra lệnh
bắt giữ "K".[12]
1.3.3.
Tóm tắt nội dung phim và tuyến nhân vật
Tuyến nhân vật: Bộ phim "The Glory" (Vinh quang trong thù hận) được chia làm hai
tuyến nhân vật.
Thứ nhất là nhóm nhân vật chính diện, gồm nữ chính Moon Dong Eun
(Song Hye Kyo) - người bị nhóm bạn học năm người bắt nạt. Song Hye Kyo vào vai
nhân vật Moon Dong Eun lúc trưởng thành còn Jung Ji So vào vai nhân vật lúc còn
là học sinh. Cô dành 18 năm để báo thù nhóm năm người đã bạt nạt mình lúc học
phổ thông.
Tiếp theo là nhân vật bác sĩ Joo Yeo Jung sẽ do Lee Do Hyun thủ vai - một
nam diễn viên trẻ tài năng. Trong phim, Jeo Jung là một người có nhiều năng lượng
và tràn đầy sức sống. Nhưng đằng sau những nụ cười ngọt ngào, vui vẻ đó là bí mật
vô cùng phức tạp. Đồng thời, Joo Jeo Jung sẽ là người bạn đồng hành của Moon
Dong Eun trên hành trình trả thù phía trước. Ngoài ra, nhân vật giúp việc bà
Kang (Yum Hye Ran), trong vai một người phụ nữ yếu thế, là nạn nhân của bạo lực
gia đình. Nhân vật này tiếp tục đồng hành giúp đỡ nhân vật chính.
Thứ hai là nhóm nhân vật phản diện, gồm 5 người bạn học chung với nữ chính:
Kẻ cầm đầu Yeon Jin (Lim Ji Yeon), Sa Ra (Kim Hieora), Jae Joon (Park Sung
Hoon), Myeong O (Kim Gun Woo), Hye Jeong (Cha Joo Young).
Tóm tắt nội dung
Nội dung nói về nữ nhân vật chính Moon Dong Eun - người bị nhóm bạn học năm
người bắt nạt. Cô dành 18 năm để báo thù nhóm phản diện năm người gồm: Kẻ cầm đầu
Yeon Jin, Sa Ra, Jae Joon, Myeong O, Hye Jeong. Dong Eun nhận được sự trợ giúp
từ bác sĩ Yeo Jeong và bà Kang. The Glory vạch trần nỗi đau bạo lực học đường bị
tra tấn về thể xác lẫn tinh thần: Cưỡng hiếp, đánh, đe dọa, bị dí máy làm tóc
vào khắp cơ thể khiến cô bị bỏng. Khi Dong Eun tố cáo tội ác nhóm bạn gây ra, cảnh
sát và giáo viên không ai lắng nghe cô. Cô bị buộc thôi học, từ bỏ niềm đam mê
trở thành kiến trúc sư, rơi vào cuộc sống địa ngục và ôm ấp quyết tâm báo thù.
Cô gái bị bắt nạt quay trở lại, cầm trên tay bông hoa "hơi thở của quỷ",
chấp nhận trở thành "ác quỷ" khi công lý không tồn tại. Sau 18 năm,
nhóm bắt nạt gần như đều thành công: Yeon Jin trở thành MC dự báo thời tiết và
cưới Do Yeong - người chồng học thức, giàu có. Hye Jeong trở thành tiếp viên
hàng không. Jae Joon làm giám đốc. Sa Ra là họa sĩ. Dù chơi thân gần 20 năm, nền
tảng tình bạn của họ không xuất phát từ sự chân thành mà đến từ lợi ích và sự
ràng buộc.
Dong Eun lựa chọn đánh vào tâm lý mỗi người, lợi dụng điểm yếu và khơi gợi
nỗi sợ của họ. Cô tạo dựng mối quan hệ với những người liên quan tới cuộc sống
của kẻ thù. Trong quá trình này, Dong Eun dần tìm lại được niềm vui. Cô và bác
sĩ Yeo Jeong nảy sinh tình cảm, cùng nhau chữa lành tổn thương.
CHƯƠNG 2:
NỖI HẬN CỦA
NHÂN VẬT CHÍNH DIỆN TRONG PHIM
THE GLORY
(VINH QUANG TRONG THÙ HẬN)
2.1. Định
nghĩa nhân vật chính diện:
Nhân vật chính diện trong phim (tiếng Nga : polojitel
‘nyi geroi) còn gọi là nhân vật tích cực. Là nhân vật thể hiện những giá trị
tinh thần, những phẩm chất đẹp đẽ, những hành vi cao cả của con người được đạo
diễn đề cao trong phim theo một quan điểm tư tưởng, một lý tưởng xã hội – thẩm
mỹ nhất định. [13]
2.2. Nguồn
gốc, Phân loại Hận của nhân vật chính diện- Moon Dong Eun (Song Hye Kyo)
2.1.1. Hận gia đình (Hận hoàn cảnh gia đình)
Những phân cảnh về thân
thế, xuất thân, hoàn cảnh sống của nhân vật nữ chính Moon Dong Eun được hé lộ dần
dần qua dòng hồi tưởng quay về thời trung học năm 18 tuổi. Dong Eun là một nữ
sinh nhà nghèo, sống với mẹ trong căn phòng trọ tồi tàn.
Suốt bộ phim, khán giả không biết bố của Moon Dong Eun là ai. Có lẽ ngay cả
mẹ của cô cũng không biết, vì trong bộ phim cho thấy bà là người phụ nữ luộm
thuộm, tốc rối xù, sống bê tha, thích uống rượu, hút thuốc lá, lẳng lơ, làm thợ
gội đầu trong một tiệm tóc, sẵn sàng chiều lòng khách hàng để kiếm tiền hưởng
thụ cho bản thân.
Mặc dù sống chung với mẹ dưới một căn phòng bừa bộn, nhưng chưa bao giờ thấy
cảnh hai mẹ con cùng ở nhà, cùng nấu ăn, cùng trò chuyện, sẻ chia, ôm nhau như
những gia đình bình thường khác.
Thậm chí khi con gái ở đồn công an để tố cáo với cảnh sát bị các bạn bắt nạt
thì đợi mãi cũng không thấy bóng dáng người mẹ đứng ra bảo lãnh.
Tập1 – Phần 1 ( The
Glory): Mẹ nhân vật nữ chính Moon Dong Eun
Chỉ khi thầy giáo chủ nhiệm cùng với phụ huynh của những đứa trẻ nhà giàu
liên lạc hẹn gặp với mẹ của Moon Dong Eun, bà chính thức lộ diện. Người mẹ lúc
này ngồi khép nép, gỡ đi vẻ đanh đá ngày thường, né tránh thể hiện sự yếu thế
và lo sợ. Không chỉ thế qua lời thoại “ Tôi không có chữ ký, tôi có thể viết
tên mình không?” và sự răm rắp nghe theo yêu cầu của đối phương viết lý do cho
con gái thôi học “Không thích nghi- 부적응” cũng phần nào biết được bà không có học vấn cao và thiếu hiểu biết, dễ
dàng bị lợi ích trước mắt mua chuộc.
Trước hoàn cảnh như thế, có lẽ nhân vật chính sinh ra số khổ, không được
may mắn. Moon Dong Eun thiếu thốn về vật chất khi sống trong căn nhà trọ thuê
theo tháng chật hẹp, vừa thiếu đi tình thương, sự quan tâm, chăm sóc, che chở của
mẹ mà một đứa trẻ Cấp 3 nên có như những bạn bè đồng trang lứa. Cứ như thế, xuất
thân không thể chọn lựa cũng dần dần hình thành nên “Hận” đượm buồn man mác
trong lòng một cô nữ sinh trung học. Tuy nhiên Hận đối với người mẹ lúc này
chưa phải lại Oán vì cô bé vẫn tỏ ra hiểu chuyện, chấp nhận không đòi hỏi tình
thương, quan tâm thành lời dẫu trong lòng vẫn cháy bỏng khát khao được mẹ vỗ về,
ôm ấp, che chở.
Tập1 – Phần 1 ( The Glory): Ánh mắt mong chờ, khát khao đợi người thân đến
để bảo lãnh ra khỏi đồn không khỏi khiến người xem xót xa. Chờ mãi, chỡ mãi
trong thấp thỏm hy vọng bóng dáng người mẹ sẽ xuất hiện …nhưng rồi thất vọng.
Hận của nhân vật nữ
chính dần dần sâu hơn, rõ hơn khi chính hành động dửng dưng, lạnh lùng, mu muội
đánh đổi tương lai con gái bằng khoản tiền bồi thường để thỏa hiệp của người mẹ.
Không một chút lưỡng lự, cũng chẳng ngại che giấu vẻ mặt bất ngờ, sung sướng,
tham lam trước xấp tiền dày, mẹ nữ chính đã ký ngay vào đơn đồng ý cho con thôi
học.
Người mẹ nữ chính sẵn sàng đứng về phía kẻ đã gây ra những tổn thương về cả
thể xác và tâm hồn con gái mình. Không dừng lại ở đây, bà mẹ vô trách nhiệm chẳng
động viên, hỏi han, cũng chẳng gặp con để xem xét vết thương của con mà mình lặng
lẽ ôm đống tiền bồi thường bỏ đi với nhân tình, trực tiếp đẩy một đứa trẻ cấp 3
với thân thể đầy thương tích, đau đớn vào cảnh bơ vơ, không nơi nương tựa,
không chỗ trú ngụ. Đồng thời, gây nên vết thương lòng sâu sắc mất mát, bàng
hoàng, thất vọng đẩy nữ chính chưa tốt nghiệp cấp ba, chưa vững vàng và trưởng
thành về tâm lý tìm đến suy nghĩ cái chết để giải thoát. Nhưng lúc này Hận của
nhân vật nữ chính chỉ dừng lại ở sự mất mát, tổn thương,…
Hận đối với người thân duy nhất của nữ chính không dừng lại. Nếu phần 1,
người mẹ xem cô là công cụ kiếm tiền một lần, thì tiếp tục khi cô tìm được lý
do để sống tiếp, vất vả làm ngày đêm kiếm được chỗ ở ổn định, người mẹ lại tìm
đến ngôi nhà mà nữ chính sống, lấy danh nghĩa là mẹ và rút toàn bộ tiền cọc
thuê nhà rồi bỏ đi. Nỗi Hận dâng lên đến ngưỡng đỉnh điểm khiến cô thầm quyết định
đoạn tuyệt quan hệ và trốn tránh mẹ mình suốt 18 năm.
Những tưởng người mẹ này đã biến mất vĩnh viễn sau khi lấy tiền cọc nhà của
con, nhưng không bà vẫn nhởn nhơ tìm cơ hội để quay lại và bòn rút con gái
mình. Khi được kẻ thù không đội trời chung của con gái chỉ chỗ làm việc của cô,
bà đã tìm đến để “quậy phá”, dùng danh nghĩa mẹ của Giáo viên chủ nhiệm của con
để vòi tiền từ các phụ huynh học sinh. Trực tiếp đẩy con mình vào cảnh thất
nghiệp.
Không dừng lại ở đó, bà còn ngang nhiên đến chiếm dụng ngôi nhà của con gái
để ở, và dắt người tình về đó. Đỉnh điểm là sự việc bà hất tung bếp gas, đốt
cháy một phần căn phòng, mặc dù biết con gái sợ lửa. Hình tượng người mẹ tàn ác
và tính cách không hề thay đổi chính là nguyên nhân khiến vết thương lòng của
nhân vật nữ chính không thể lành, khiến nỗi hận không có cách nào hóa giải. Bà
mẹ âm thầm giết chết tâm hồn cô và đẩy cô lún sâu vào những thù hận trong lòng,
lẽ ra nỗi hận đã có thể hóa giải nếu như năm xưa cô vẫn được một người mẹ đùm bọc
và che chở cô như những người mẹ khác. Ở điểm này, tính hận hình thành do bởi
“sự tích tụ những mong mỏi khát khao không được đáp trả” tạo thành phẫn uất, là
sự tức giận và cay đắng tuôn ra từ đáy sâu tâm hồn.
Ngoài những vấn đề liên quan đến tính cách của nhân vật người mẹ, thì nỗi hận
bao trùm chính là nỗi hận về hoàn cảnh gia đình nghèo khó. Không được sinh ra
và lớn lên trong gia đình giàu có để được hưởng cuộc sống xa hoa như những người
bạn cùng trang lứa. Những gia đình có thể dùng tiền để mua được tất cả. Rộng ra
hơn là nỗi hận về sự đối lập giai cấp giàu - nghèo trong xã hội.
2.1.2. Hận đối với hệ thống tư pháp
Luật pháp HQ, đã gián tiếp đẩy nhân vật chính vào đường cùng. Câu nói của
người mẹ “Tao chỉ cần đến văn phòng phường, xin một tờ giấy ra là biết ngay địa
chỉ của mày. Ngay cả khi mày thay tên đổi họ”. Đây chính là điểm yếu của luật
pháp, những người thân ruột thịt có thể đến văn phòng phường để xin giấy về người
thân của họ. Khi chi tiết này lên phim, nhà đài Yonhap NEWS một trong số những
kênh tin tức lớn nhất của Hàn Quốc đã lên bài đính chính sự thật. Họ phủ nhận
tính thực tế của chi tiết này, do “Đạo luật đăng ký quan hệ gia đình tuân theo
quyết định vi hiến của Tòa án Hiến pháp” đã được sửa đổi vào năm 2020.
Theo “Đạo luật đăng ký quan hệ gia đình trước đây, không áp đặt bất kỳ hạn
chế nào đối với thủ phạm bạo lực gia đình trong việc xem xét và cấp giấy chứng
nhận quan hệ gia đình của vợ/chồng và con cái của họ. Do đó, ngay cả khi nạn
nhân chuyển đi hoặc thay đổi tên vẫn có thể tìm được.” Tuy nhiên, ngày nay đạo
luật này đã được sửa đổi vào 2020, nên khi nhân vật nói rằng có thể dễ dàng tìm
hiểu thông tin là không chính xác.
https://www.yna.co.kr/view/AKR20230316173800004. Tuy nhiên, bài đính chính này,
cũng ngầm khẳng định rằng thông tin kia từng là sự thật từ những năm 2020 trở về
trước. Tức là những nạn nhân của bạo lực gia đình đã phải chịu đựng trong một
khoảng thời gian rất dài.
Thêm nữa, luật pháp chỉ xem xét áp dụng luật này với những “Thủ phạm của bạo
lực gia đình” tức là người gây ra vụ việc phải bị nạn nhân tố cáo và được toà
phán quyết có tội. Tuy nhiên, những nạn nhân của bạo lực gia đình thường không
có đủ tiếng nói, can đảm hoặc không có đủ quyền lực, không đủ tuổi để thực hiện
những việc này. Do đó, phần lớn nạn nhân đều phải cắn răng chịu đựng tình trạng
bạo lực gia đình này.
Không chỉ thế, trong
phim, Cục cảnh sát chính là nơi đại diện cho cơ quan luật pháp. Thế nhưng, đối
diện với vụ việc nhân vật chính tố cáo bị bạn bè bắt nạt, hành hạ thì vụ việc lại
nhanh chóng được dàn xếp, vì Cục trưởng cảnh sát là bạn của mẹ nhân vật phản diện.
2.1.3. Hận đối với hệ thống giáo dục
Thể hiện ở 2 giai đoạn: giai đoạn còn là học sinh cấp 3, và giai đoạn đi
làm giáo viên.
Giai đoạn học sinh:
Ở trường học, khi bị nhóm bạn nhân vật phản diện Yeon Jin bạo hành thể xác
lẫn tinh thần, cơ thể đầy vết thương, cô bé báo với thầy giáo chủ nhiệm nhưng
thầy chỉ đứng xem, bỏ qua cho là trò đùa giữa bạn bè. Đến lúc bị hành hạ, cơ thể
tứa máu, Dong Eun trực tiếp gọi điện thông báo cho đồn cảnh sát, nhân vật thầy
chủ nhiệm đã đến đồn cảnh sát để bảo lãnh.
Giai đoạn làm giáo viên:
Đây là giai đoạn nhân vật nữ chính đã trưởng thành và có đủ tư cách bằng thực
lực để trở thành giáo viên. Thế nhưng, hệ thống Giáo dục sau 18 năm vẫn không
thay đổi như mong đợi. Nếu không có mối quan hệ, thì cô khó vào được vị trí
mong muốn. Vì vậy, nhờ nắm được điểm yếu của Hiệu trưởng trường tiểu học nơi
con gái của Yeon Jin- nữ chính phản diện học, cô trở thành giáo viên của trường.
Nhưng ở đây, có những đồng nghiệp ganh ghét, luôn tìm sơ hở của cô để đe dọa, ức
hiếp, bắt buộc cô làm theo ý họ. Không chỉ vậy, nhân vật thầy giáo đồng nghiệp
này lại là một tên biến thái, ấu dâm chuyên chụp những bức ảnh nhạy cảm của các
em học sinh nữ. Bên cạnh đó, nhân vật Yeon Jin ỷ thế quyền lực đã có đe
dọa buộc cô thôi việc, và nếu không làm theo sẽ khiến cô mất việc.
Những yếu tố về gia đình, hệ thống luật pháp, giáo dục là tác nhân gián tiếp
mang tính khách quan khiến nỗi Hận chồng chất lớn lên đa dạng cung bậc: từ tin
tưởng, mong mỏi, hy vọng, khát khao, thất vọng,
tuyệt vọng, phẫn uất, oán hận rồi căm thù. Còn nhóm phản diện – đặc biệt
nữ chính bắt nạt Yeon Jin chính là nguyên nhân trực tiếp tác khiến “Giải Hận”
bùng phát: Từ nuốt hận, chịu đựng chuyển sang báo thù.
2.1.4. Hận nhân vật phản diện
Yeon Jin- kẻ cầm đầu bắt nạt
Nhân vật Yeon Jin là người trực tiếp gây ra tổn thương thể
xác, tinh thần và ép nữ chính đến đường cùng thời học sinh. Với dung mạo xinh đẹp,
giàu có, dưới vỏ bọc thánh thiện, nụ cười rạng rỡ nhưng bên
trong, cô gái này chuyên cầm đầu bắt nạt những bạn học sinh nữ trong trường, lấy
đó làm thú vui.
Nhân vật chính chỉ vì xuất thân nghèo
khó đã rơi vào tầm ngắm bắt nạt của nhóm bạn Yeon Jin. Đơn giản vì lý do không vừa mắt, cảm
thấy bị xúc phạm khi đẳng cấp gia đình khác nhau lại cùng học chung một lớp.
Yeon Jin sai vặt Yeon Jin phục tùng theo mệnh lệnh. Khi không nghe lời làm theo
thì bắt nhốt vào phòng đe dọa, cưỡng ép, dùng vũ lực đánh đấm, dùng dao rạch cắt
da bạn mình, thậm chí dùng cả máy ép tóc để đốt da Yeon Jin. Chưa dừng lại,
Yeon Jin còn sai Myeong O cưỡng hiếp Yeon Jin rồi đến phòng trọ của cô để
quậy phá, đe dọa. Yeon Jin thấy Dong-eun là một kẻ lép vé, yếu đuối, cả cảnh
sát, trường học, thậm chí bố mẹ cũng không có ai bảo vệ nên càng lấn tới.
Bị xúc phạm thể xác, danh dự,
tinh thần, lấy đi người thân, tuổi thơ, nụ cười hồn nhiên và ước mơ của cô khiến
nỗi “Hận” trong nhân vật chính đi đến “tức nước vỡ bờ”. Hận của Dong-Eun với
Yeon Jin được lột tả qua câu thoại: “có vài nỗi hận thù như sự khát khao vậy.
Đôi mắt của cô ấy tối đi khi vui vẻ. Đôi môi cô ấy cong lên khi cười. Từng sợi
tóc xinh đẹp của cô ấy. Gộp lại tất cả. Đó chính là Hận thù”. Hận thù căm phẫn
đầy ám ảnh, cô đơn, đớn đau cứ dai dẳng đeo bám theo Dong-Eun hàng đêm, trở
thành vết sẹo trượt dài nhức nhối, dày vò tra tấn hàng đêm.
Nhân vật Moon Dong Eun với đôi mắt, nụ cười trống rỗng qua sự thể hiện
của Song Hye Kyo đã nói lên nỗi hận, những đau đớn và mất mát mà nhân vật trải
qua.
2.3. Hóa giải “Hận’ của nhân vật chính diện- Moon
Dong Eun (Song Hye Kyo)
Cách giải hận của nữ chính Moon Dong Eun (Song Hye Kyo)
trong phim vừa quen thuộc vừa mới mẻ. Vốn là nhân vật mạnh mẽ, ngay từ đầu khi
bị bắt nạt, cô bé đã phản kháng bằng cách yêu cầu đối phương dừng lại, giải
thích cho kẻ bắt nạt mình làm vậy là phạm tội, sau đó vùng vẫy để thát khỏi sự
kìm kẹp, khống chế, khóc lóc, van xin, cầu cứu. Tiếp đó cô bé nhẫn nhịn, nuốt
nước mắt vào rồi báo với giáo viên chủ nhiệm, báo với cảnh sát,…Nấc thang cảm
xúc giải hận ban đầu đi theo đúng quy trình một đứa trẻ bị bắt nạt mà giáo dục
trên trường dạy cho một đứa bé cách tự bảo vệ mình.
Thế nhưng, khi áp dụng
những gì nhà trường dạy dỗ không có kết quả, cô bé bị cô lập, cô đơn, không tìm
được điểm tựa, Moon Dong Eun nhẫn nhịn, trốn đến một nơi không ai thấy mặt yếu
đuối của mình, giải tỏa khóc, hét đầy ấm ức oán thán và nghĩ đến cái chết để hết
khổ.
Đối diện với cái chết tưởng chừng là cách giải thoát tốt nhất, Dong-Eun sợ
hãi, lùi xuống khóc nức nở, nằm trên nền tuyết, lấy tuyết chà xát lên vết
thương phỏng rộp, nóng rát, ngứa ngáy để mong quên đi nỗi đau thể xác đang giày
vò. Và sâu thẳm là mượn cái đau ngoài da để giảm đi sự tổn thương lòng khi bản
thân chẳng làm gì sai mà bị mẹ ruột, thầy cô, bạn bè đều ghét bỏ, đối xử với cô
như sự tồn tại của cô là một tội lỗi, một sự sai trái.
Sau đêm nằm ngủ co quắp ngoài đêm đông buốt giá, Dong Eun với ý chí kiên cường
một lần nữa quyết tâm vạch trần tội ác của nhóm bạn bạo hành và thầy giáo chủ
nhiệm bằng lý do viết trên tờ đơn xin thôi học. Cô cứng rắn tranh luận với thầy
giáo: “ Bạn bè tát nhau là ổn ư? Thầy khoe con thầy là vào đại học sư phạm nhỉ?
Vậy nếu con thầy bị bạn bè tát thì có ổn không?”
Với nhóm bạn, cô can đảm chủ động đến
trước mặt để hỏi về ước mơ của từng người, nắm rõ thông tin về đối phương để nhận
nhịn chờ đợi cơ hội trả thù.
Khi bị đuổi học, Dong Eun với ánh mắt lạnh lùng, không cười, đôi mắt vô hồn
lao vào làm việc ở tiệm Kimpap, ở tiệm nhổ lông gà, ở xưởng dệt và dành thời
gian học tập, quyết tâm vươn lên thi vào trường Đại học sư phạm để thay đổi số
phận với mục tiêu trả thù những kẻ đã gây ra tổn thương cho cô.
Từng bước giải hận thông qua trực tiếp báo thù bắt đầu khi Don-Eun trở
thành Giáo viên. Khi Dong Eun chủ nhiệm lớp con của Yeon Jin đã đặt ra các quy
tắc cho học sinh, trong đó có đề cập đến việc “không được phân biệt đối xử,
đánh bạn vì mình mặc đồ đẹp em hơn bạn, đi xe đẹp hơn bạn…nếu không cô sẽ không
nhân nhượng và bắt bố mẹ các em trả giá, không tha thứ…”.
Đối với người mẹ bỏ rơi mình, cô quyết định tránh Hận bằng cách rời đi lặng
lẽ và biệt tích để mong không gặp lại bà. Đến lần bị hại cuối cùng, cô mới quyết
định đưa bà vào bệnh viện “Tâm thần”, để bà sống quãng đời còn lại trong sự ăn
năn. Thay vì giải hận bằng tha thứ, buông bỏ, Dong Eun chọn cách tự tay cho mẹ
mình phải trả giá trong giam hãm.
Đối với thầy giáo chủ nhiệm: Cô đã mượn chính bàn tay con trai thầy giáo hại
ông chết qua chi tiết kể ra quá khứ đen tối của ông với người con trai đang sắp
thăng chức. Người con cảm thấy cha cản đường sự nghiệp nên âm thầm để người cha
ra đi trong sự danh giá mà trước giờ mọi người vẫn nghĩ (qua chi tiết không
chưa thuốc trị cơn hen của cha).
Đối với nhóm phản bắt nạ cô trong quá khứ: Cô lợi dụng điểm yếu và xích
mích của nội bộ để khiến tự nhóm bạn phản bội, nghi kỵ, giết hại lẫn nhau.
Trên hành trình giải Hận của mình, Dong Eun thực sự tìm được ý nghĩa thật sự
của sự giải Hận đó là giúp đỡ con gái cô Kang đi du học Mỹ, giúp cô Kang báo
thù người chồng vũ phu.
Thế nhưng, khi kế hoạch báo thù hoàn thành, trong tập cuối Dong Eun đã có ý
định tự sát. Chi tiết này cho thấy “hận” có một sức mạnh rất lớn khiến một người
có nghị lực sống mãnh liệt, nỗ lực mãnh liệt để thực hiện việc “giải hận”. Sau
khi “giải hận” thay vì vui vẻ sống tiếp thì cô lại muốn tự sát vì giường như mục
đích sống của cô đã hết.
Nhưng cô đã tiếp tục sống tiếp nhờ mẹ Yeo Jeong cản lại, kể lại quá khứ và
người cha bị sát hại. Lại một lần nữa cô sống để “giải hận”, nhưng lần này
không phải cho bản thân mà “giải hận” cho người cô yêu thương.
Tiểu kết:
Dong Eun thề sống để báo thù, “nuốt hận” trở thành động lực sống mãnh liệt
để báo thù, đòi lại công bằng. Thế nhưng khát khao trong lòng nhân vật chính
không phải là việc báo thù giải hận bằng cách gây tổn thương cho bất kỳ ai mà
sâu thẳm cô mong muốn chính những kẻ ác cúi đầu, biết lỗi, nhận lỗi và xin lỗi.
Cô mong muốn vấn nạn bạo lực học đường không còn xảy ra cho những thế hệ tương
lai. Mong muốn pháp luật công bằng, cuộc đời vẫn còn công lý. Mong muốn xã hội
cùng chung sống bằng tấm lòng yêu thương, che chở, sẻ chia, cùng giúp nhau…
Bên cạnh nhân vật nữ chính Dong Eun, tuyến nhân vật chính diện còn có cô
Kang Hyun Nam (Yum Hye Ran)- một người phụ nữ là nạ nhân của bạo hành gia đình.
Nỗi Hận nhân vật này xuất phát từ người chồng vũ phu và sự bất lực của bản thân
vì không bảo vệ được cho gái cũng như không thể cho con gái cuộc sống đủ đầy, một
gia đình hạnh phúc, đầy đủ tình yêu thương của ba mẹ. Hận trở thành động lực
quyết tâm cho cô Kang thay đổi mình, từ một cô giúp việc, cô chọn hợp tác, đồng
hành cùng nhân vật nữ chính để giết ông chồng vũ phu và giúp con gái thực hiện
được giấc mơ du học.
Không những cô Kang, hành trình báo thù của nữ chính Dong Eun còn có sự
tham gia giúp đỡ của mẹ con bác sĩ Joo Yeo Jeong (Lee Do Hyun). Hận của gia
đình bác sĩ này xuất phát từ cái chết của người cha bác sĩ vì lòng tốt cứu sống
một tên sát nhân lại bị chính kẻ đó hại chết. Và tên sát nhân này vẫn sống nhởn
nhơ trong tù, không ăn năn, hối cải. Đồng thời liên tục gửi thư khiêu khích tới
con trai bác sĩ khiến nỗi đau mất đi người cha thân yêu, niềm tin công lý trong
anh bị sụp đổ. Và cách giải Hận của mẹ con bác sĩ Joo, đó là ủng hộ nhân vật nữ
tìm lại công bằng, đồng thời thay luật pháp xử lý tên tội phạm nguy hiểm đó.
Mặt khác, bác sĩ Joo còn giúp nhân vật nữ chính tìm lại động lực sống bằng
tình yêu chân thành.
CHƯƠNG 3: NỖI
HẬN CỦA NHÂN VẬT PHẢN DIỆN TRONG
PHIM THE GLORY
3.1.
Biểu hiện và phân loại nỗi hận của nhân
vật phản diện
Tuyến nhân nhân vật phản diện thường được biết đến như là
những nhân vật giúp xây dựng kịch tính cho bộ phim, đẩy bộ phim đến cao trào từ
đó giúp cho nhân vật chính có thể thể hiện được đúng bản chất của mình. Đây là
tuyến nhân vật đóng vai trò là mắt xích chính trong phim, người tạo nên những
xung đột, những chướng ngại vật hoặc thách thức cho nhân vật chính. Và khi nhân
vật chính có thể vượt qua hoặc giải quyết các xung đột đó, ta thấy được sự trưởng
thành về mặt tư tưởng, tâm lý của nhân vật chính.
3.1.1.
Nhân vật Yeon
Jin (Lim Ji Yeon)
Nhân vật Yeon Jin là nhân vật phản diện chính của bộ
phim, người cầm đầu nhóm bạo lực trường học, kẻ thù chính, người mà Dong Eun muốn
báo thù. Sinh ra trong gia đình giàu có, sau khi tốt nghiệp trở thành người dẫn
chương trình thời tiết, có người chồng tài giỏi cùng một cô con gái đáng yêu.
Thế nhưng vào thời còn đi học, hay đã đi làm cô đều lấy việc bạo hành người
khác bằng hành động, và lời nói làm những điều đương nhiên. Những người cấp dưới
phải phục tùng tuyệt đối, và những người bạn cũng phải nghe theo sự sắp xếp của
cô.
Đầu tiên phải để đến thời điểm, Dong Eun từ chối dọn nhà
vệ sinh cho Yeon Jin. Cô đã không thể chấp nhận được hành động này của Dong
Eun, từ đó nhen nhóm một nỗi “Hận”. Nỗi hận của Yeon Jin được xếp vào nhóm “khi
nhu cầu hay ý chí bị sụp đổ vì những yếu tố khách quan do người khác gây ra”. Từ
lúc sinh ra chưa ai làm trái ý mình, thì hành động này của Dong Eun như nút bật
chạm vào “vùng cấm” của Yeon Jin, khiến cô không thể chấp nhận được và ngay lập
tức thể hiện nỗi hận ra ngoài. Có thể nói rằng, nỗi “hận” của Yeon Jin ở đây là
“tính xấu”, là sự vô lý, là điều gì đó không nên xuất hiện trong tính cách của
một con người. Tuy nhiên, đã sinh ra hận, thì phải tìm cách “giải hận”, mang trọng
trách của nhân vật phản diện chính của bộ phim, Yeon Jin không thể chọn cách
“nuốt hận” vào trong mà chọn cách “giải hận” ra bên ngoài, từ đó dẫn đến mong
muốn “phục thù”. Thế nhưng sự phục thù ở đây không phải là vươn lên, cố gắng
thay đổi bản thân mà là đạp đổ người khác xuống. Đối tượng “giải hận” của Yeon
Jin không ai khác chính là Dong Eun. Cô đã tìm mọi cách để trả thù như quậy phá
phòng trọ, gọi bạn bè đến đánh đập, dùng máy sấy tóc gây ra những vết thương
bên ngoài và sự sỉ nhục, lăng mạ gây ra những vết thương tâm lý cho Dong Eun được
xem là cách giải hận của Yeon Jin. Và những việc này không chấm dứt cho đến khi
Dong Eun nộp đơn xin thôi học ở trường.
Thứ hai, khi Dong Eun tố cáo bị Yeon Jin cùng nhóm bạn bắt
nạt và báo cảnh sát. Ngay lập tức mẹ Yeon Jin đã dùng tiền để che lấp sự việc
nhưng bà vẫn trách mắng Yeon Jin vì không làm theo những điều mê tín của mình dạy
bảo. Tình huống này là hoàn cảnh xuất hiện nỗi hận tiếp theo, “hận” không thể
làm theo điều mình muốn trong gia đình. Đây có thể được xem là một chấn thương
thời thơ ấu của cô với mẹ. Người mẹ luôn tin vào những điều mê tín dị đoan và
áp đặt những lời phán của “bà đồng” lên những việc cô phải làm. So với nỗi “hận”
thứ nhất xuất phát từ sự ganh ghét đơn thuần thì nỗi hận này mang tính gốc rễ
hơn. Nó xuất phát từ gia đình, từ người mẹ luôn bảo bọc cô một cách thái quá,
bao che cả cho những việc làm sai trái của con. Người mẹ thoạt đầu trông có vẻ
như một người quan tâm đến con cái, nhưng thực chất bà chỉ quan tâm đến thể diện
của bản thân.
3.1.2.
Nhân vật Sa
Ra (Kim Hieora)
Trong nhóm bắt nạt, nhân vật Sa Ra cũng là nhân vật “ngậm
thìa vàng” giống Yeon Jin khi được sinh ra trong gia đình giàu có, dù không
thích nhưng vì bị người cha mục sư bắt ép, cô đã miễn cưỡng trở thành thành
viên của ca đoàn và phải đi lễ nhà thờ thường xuyên dù không hề có đức tin.
Nhìn chung, nỗi “hận” của nhân vật Sa Ra cũng khá giống với
nỗi hận của Yeon Jin, khi không được sống theo cuộc đời của mình, mà phải tuân
theo sự sắp đặt của bố mẹ. Cô với Park Yeon Jin tạo thành một bộ đôi có hình tượng
sang chảnh, luôn cười cợt những hành động, trang phục quê mùa của người khác.
Nhân vật Lee Sa Ra biết những hành động bắt nạt của Park Yeon Jin với những người
khác là không đúng nhưng cô không những không ngăn cản mà còn hùa theo và xem
đó là niềm vui. Trái lại với Yeon Jin, cô còn không buồn che giấu bản tính của
mình. Sự bốc đồng, tính cách bạo lực lẫn cảm xúc bộc phát do lên cơn nghiện được
thể hiện rất rõ ràng. Chỉ đơn giản cô không thích Dong Eun hay bất cứ một ai đó
yếu thế thì cô sẽ biểu hiện hoàn toàn bằng gương mặt tức giận, kinh bỉ, coi thường.
Kể cả sau này khi chính cô bạn thân Yeon Jin tung tin tức nghiện ngập khiến cô
vào tù thì Sa Ra cũng không che dấu nỗi hận của mình, trực tiếp thể hiện ra.
Ngoài ra, là một hoạ sĩ cô mang trong mình một nỗi “hận”
khi những tác phẩm của mình không được mọi người công nhận. Cô phải thuê những
người thợ vẽ khác để vẽ thay, rồi lấy đó làm tác phẩm của mình. Thế nhưng sau
cùng những tác phẩm của cô chỉ là công cụ để bố mình trốn thuế. Nỗi hận này xảy
ra có mâu thuẫn giữa hai thế lực, đó là năng lực của bản thân và năng lực ý
chí.
3.1.3.
Nhân vật Jae
Joon (Park Sung Hoon)
Jeon Jae Joon là thiếu gia tài phiệt có cuộc sống giàu
sang, ăn chơi khét tiếng. Trong suy nghĩ của anh, tiền có thể giải quyết được mọi
thứ trên đời, không có gì mà tiền không làm được, thế nhưng anh đã không thể có
được Yeon Jin. Đây chính là nguyên nhân cho nỗi “hận” của anh.
Thứ nhất, anh đã thích thầm cô bạn cùng nhóm Yeon Jin từ
những ngày còn đi học. Tuy nhiên, cô không hề có ý định muốn lấy một người như
anh làm chồng mặc dù cả hai đã từng có quan hệ tình cảm. Nhìn thấy người mình
thương bước lên lễ đường cùng với người khác thì sao có thể không ôm mối “hận”.
Thứ hai, Jae Joon đã ngoại tình với Yeon Jin ngay trước
thềm lễ cưới khiến Yeon Jin mang thai, sinh ra bé Ye Sol. Có điều Yeon Jin
không cho Jae Joon biết Ye Sol là con hắn. Đến khi Dong Eun tiết lộ, Jae Joon mới
biết sự thật và hắn đã ôm “hận” từ đó. Nỗi hận không thể nào tiến gần hơn con
gái của mình, vì cô bé trên giấy tờ là con của một người khác. Dù đã dùng mọi
cách có thể để tiếp cận giành quyền nuôi con. Tuy nhiên đến lúc kết anh vẫn
không thể có thêm chút tiến triển nào với con gái ruột của mình.
3.1.4.
Nhân vật Hye
Jeong (Cha Joo Young)
Hye Jeong cũng là nhân vật thuộc hội bạn “bạo lực học đường” nhưng khác biệt
hoàn toàn với gia thế của ba người bạn đã đề cập trước, gia đình cô không hề có
xuất thân tài phiệt. Dù chơi chung hội bạn nhưng cô luôn bị Yeon Jin, Sa Ra,
Jae Joon xem thường.
Điều này đã tạo ra một nỗi hận không thể giải toả trong
lòng cô. “Hận” về hoàn cảnh, xuất thân của mình. Cô luôn bị hội bạn khinh thường,
cô đã cố gắng ăn mặc sang chảnh đu theo hội bạn bằng cách mặt những bộ đồ hiệu
của khách gửi giặt sấy ở nhà cô. Dù chơi chung hội nhưng luôn sống trong tủi nhục,
cô hận gia đình không đem lại cho cuộc sống sung túc cho bản thân. Cô muốn tìm
cách trở nên giàu có nhanh chóng mà không cần phải lao động vất vả, cô quyết
tâm lấy chồng giàu. Cô chi nhiều tiền tu sửa nhan sắc cho bản thân, cố gắng
dùng cơ thể để thực hiện mong muốn đổi đời của bản thân. Tuy nhiên đến cuối
cùng, cô vẫn không thể thực hiện được.
Đến đoạn kết, cô lại bắt tay với Dong Eun để trả thù
chính nhóm bạn của mình. Nhưng đây không được xem là hành động hướng thiện,
hoàn lương của cô. Hành động của cô không hề thể hiện sự đồng cảm với Dong Eung
mà chỉ thuần xuất phát từ nỗi “hận” dành cho những người bạn. Nỗi hận bị coi
thường, bị chà đạp bởi những người bạn chơi cùng. Họ cũng nói thẳng vào mặt cô
rằng nếu không có Dong Eun thì chính cô mới là nạn nhân của họ. Nỗi hận này dồn
nén, và đẩy cô hết hành động trả thù tàn nhẫn những người bạn còn lại.
3.1.5.
Nhân vật
Myeong O (Kim Gun Woo)
Khác với hình ảnh hội con nhà giàu như 2 cô bạn Yeon Jin và Sara, hay cậu bạn
Jae Joon, Son Myeong O là thành viên cuối cùng trong hội nhóm bắt nạt. Anh ta
là tên sai vặt của Jae Joon từ thuở trung học đến khi trưởng thành. Trong nhóm
bạn, anh ta là kẻ bị coi khinh nhất vì không có gì trong tay ngoài cái mác “cận
vệ của thiếu gia Jae Joon”. Nhân vật Myeong O là kẻ bất cần đời chính hiệu,
không có tương lai, không có ước mơ và chỉ làm những việc được sai khiến. Tưởng
chừng như anh an phận với thân phận đó của mình, nhưng anh cũng có một nỗi “hận”
đặc biệt đối với những thành viên còn lại. Vì họ chỉ coi anh là công cụ, kẻ sai
vặt chuyên làm những chuyện dơ bẩn cho mình, chứ không hề xem anh như là một
người bạn. Dù anh đã vì họ, không từ bất cứ việc gì. Nỗi hận này là nguyên nhân
trực tiếp khiến anh đồng ý bắt tay với Dong Eun để trả thù những người bạn của
mình. Nhưng đầu óc không biết suy nghĩ cũng khiến nhân vật Myeng O biểu hiện nỗi
hận trực tiếp mà không che dấu. Nhưng chưa thực hiện được thì anh đã gặp bi kịch,
khiến mọi oán hận chỉ dừng lại ở đó.
3.2.
Nguyên nhân hình thành nỗi hận của nhân vật
phản diện
Về nguyên nhân hình thành nỗi hận của nhóm nhân vậy phản
diện có thể tóm thành 3 ý chính như sau: hoàn cảnh gia đình, sự coi thường của
người khác, thiếu năng lực ý chí.
3.2.1.
Hoàn cảnh gia đình
Gia đình ảnh hưởng rất nhiều đến chính tính cách con người
cũng như nguyên nhân hình thành hay cách biểu hiện nỗi hận của mỗi người.
Nhân vật Yeon Jin nhà giàu chính hiệu, có người mẹ cực kỳ
mê tín dị đoan nhưng cũng chiều “hư” con gái, luôn nhờ người bạn của mình lo liệu
những hỗn loạn do con gái gây ra. Sự lạnh lùng của người mẹ và những hành động
thiếu tính giáo dục răn đe con cái của bà đã góp phần tiếp tay cho tội ác của
con gái. Tương tự như Yeon Jin, Sa Ra cũng xuất phát từ một gia đình cuồng tín.
Chỉ khác người cuồng tín là bố của Sa Ra. Ông luôn áp đặt, bắt con gái phải
làm theo ý mình, mà không hề quan tâm đến việc con mình là ai, đang làm những
việc gì.
Jae Joon lại không hề thấy xuất hiện bóng dáng phụ huynh,
mà chỉ được nghe qua lời kể của nhân vật. Điều này cũng chứng tỏ vai trò mờ nhạt
của phụ huynh trong đời sống của nhân vật. Họ bỏ mặc, không quan tâm đến việc
con cái mình đang làm gì ngoài kia chỉ biết kiếm tiền và để lại cho anh một khối
tài sản kếch xù.
3.2.2.
Sự coi thường từ những nhân vật khác
Trái ngược lại các hai nhân vật
trên, nhân vật Myeong O và Hye Jeong lại có nỗi hận về hoàn cảnh khốn khó của
mình. Nên họ cố gắng hoà nhập với nhóm bạn nhà giàu để đỡ cảm thấy tự ti về
hoàn cảnh của mình. Tuy nhiên càng thân thiết, họ lại càng bị coi thường và sỉ
nhục thậm tệ vì xuất thân của mình. Điều này đã dẫn đến nỗi “hận” vì bị coi thường
của hai nhân vật có xuất thân thấp kém hơn trong nhóm bạn.
3.2.3.
Thiếu năng lực ý chí
Sara là một hoạ sĩ cô mang trong mình một nỗi “hận” khi
năng lực không thể đáp ứng được mong muốn của mình. Cô hận mình không thể vẽ ra
được những tác phẩm mà mọi người mong muốn, nên phải thuê những người thợ vẽ
khác để vẽ thay. Cô cũng phụ thuộc vào chất kích thích để vẽ chứ không thể sáng
tạo thiếu nó được.
3.3.
Cách giải quyết nỗi hận của nhân vật phản diện
3.3.1.
Nhân vật Yeon
Jin (Lim Ji Yeon)
Cách giải quyết nỗi hận của Yeon Jin rất đơn giản, cách mà những người được
sinh ra trong gia đình giàu có nhưng không được dạy bảo đúng cách thường làm.
Đó là bạo lực, trừng phạt người gây “hận” cho mình. Từ việc cùng đám bạn học
dùng máy kẹp tóc làm hại Dong Eun, hay đánh đập, quậy phá phòng trọ đã thể hiện
cách giải hận của cô rất tàn bạo, vô nhân tính. Có thể nói, đây là nhân vậy mà
“Ai thuận cô thì sống, còn chống cô thì chết”. Cô sẵn sàng xả hận lên người
khác rồi dùng tiền và quan hệ để che đậy.
3.3.2.
Nhân vật Sa
Ra (Kim Hieora)
Sa ra thì khác, tìm đến chất kích thích để giải toả nỗi “hận” về gia đình
và năng lực của bản thân. Cô chìm trong thế giới hư ảo, không biết đâu là thật
đâu là mơ. Ngoài ra, cô cũng sử dụng phương pháp bạo lực, sẵn sàng dùng bút đâm
người mình ghét tại chỗ đông người. Đây có thể nói là một trong những nhân vật
có cảnh giải hận tiêu cực nhất.
3.3.3.
Nhân vật Myeong O (Kim Gun Woo)
Myeong O mượn danh của những người bạn nhà giàu để dùng bạo lực xả hận lên
người khác, nhưng sau đó khi không thể nuốt trôi nỗi “hận” với người bạn luôn
sai bảo mình thì Myeong O đã lấy sự trợ giúp từ Dong Eun để uy hiếp ngược lại
“những người bạn” để xả hận.
3.3.4.
Nhân vật Jae
Joon (Park Sung Hoon)
“Hận” không thể đến với người mình yêu, anh đã quan hệ với
rất nhiều cô gái trẻ khác để khoả lấp nỗi hận. Anh định cưới Hye Jeong không có
tình yêu, cho cô cuộc sống xa hoa như cô mong muốn, có thể thấy đây như một
cách “giải hận” của anh lên người khác.
Còn sau khi phát hiện ra mình có con gái cùng Yeon Jin,
nhưng lại không thể nhận làm cha đứa bé, anh “ôm hận” và không từ bất kì thủ đoạn,
chiêu trò nào đối với người cha và cả người tình Yeon Jin của mình để giành quyền
được nuôi con. Tuy nhiên mọi thủ đoạn đều bất thành.
3.3.5.
Nhân vật Hye
Jeong (Cha Joo Young)
Cô hận gia đình vì không thể cho cô cuộc sống cô mong muốn. Cô “giải hận” bằng
cách đổi đời, đầu tư cho bản thân phẫu thuật thẩm mỹ để lấy được người chồng
giàu. Cô khoe những chiếc túi hàng hiệu, những xa xỉ phẩm mà cô được người chồng
tương lai tặng cho Yeon Jin. Đây như một cách “giải hận”, nỗi hận đối với Yeon
Jin vì đã luôn xem thường gia cảnh của cô. Cô còn lên mặt với Yeon Jin, khi chiếm
được người tình Jae Joon của cô.
Ngoài ra, cô còn trực tiếp trả thù những người bạn cùng nhóm của mình, bằng
việc đổi thuốc nhỏ mắt của Jae Joon bằng thuốc khác, khiến cậu ta mất thị lực.
Tiểu kết
Xét về biểu hiện, đầu tiên, các nhân vật phản diện này thường có những đặc
điểm muốn người khác phục tùng mình một cách tuyệt đối, nếu không sẽ gặp những
tai họa khó lường. Thứ hai, họ được bộc lộ những cảm xúc tiêu cực một cách bộc
phát. Thứ ba, họ thường coi thường người khác vì nhiều lý do.
Về nguồn gốc những nỗi hận của nhóm nhân vật phản diện, nhìn chung có phần
đơn giản. Đa phần xuất phát từ hoàn cảnh gia đình, cách nuôi dạy con cái của bố
mẹ. Tuy nhiên cũng có sự tham gia của những yếu tố tác động bên ngoài như sự
tác động của những nhân vật khác. Và cũng có xuất phát từ yếu tố bên trong nhân
vật như thiếu ý chí vươn lên, thiếu nghị lực.
Còn về cách giải quyết, đa số các nhân vật phản diện thay vì sử dụng nỗi “hận”
để trở thành động lực vươn lên, thay đổi bản thân như nhóm nhân vật chính diện.
Nhóm nhân vật phản diện này có xu hướng đắm chìm trong nỗi “hận” để rồi bị nó
nuốt chửng. Đa số đều muốn trả thù bằng cách gây hại cho người khác.
KẾT LUẬN
Đề tài xoay quanh tuyến nhân vật chính diện và phản diện
để phân tích Hận đặc trưng của người Hàn. Nhìn chung, Hận của xã hội hiện đại
ngày nay của người dân Hàn Quốc được kế thừa, thấm sâu vào mỗi cá nhân trở
thành Hận tập thể. Tuy nhiên, khác với xa xưa, Hận xuất phát từ lịch sử đau
thương của dân tộc, con người trong xã hội hiện đại xuất hiện những nỗi hận vì
bị bắt nạt khi ở vị trí yếu thế hơn về: xuất thân, trình độ, điều kiện kinh tế,
địa vị xã hội. Không chỉ vậy Hận còn xuất hiện trực tiếp từ gia đình- nơi được
coi là cội nguồn, gốc rễ. Sự thiếu quan tâm của bố mẹ, người thân, việc bắt ép
con cái làm theo ý mình để giữ thể diện, danh dự làm cho những đứa trẻ lớn lên
ngột ngạt. Cách giáo dục từ gia đình, trường học ảnh hưởng đến Hận tiêu cực,
hành hạ người khác như niềm vui giải tỏa, gây sự chú ý là trung tâm vũ trụ
không còn trong sáng đẹp đẽ như vốn có.
Bên cạnh đó, xã hội phát triển, cuộc sống sung túc, đủ đầy
nhưng kèm theo đó là bất công về
nhân và sự lấn lướt quyền lực, bao che, đánh mất đi công
bằng. Đồng thời xuất hiện tham nhũng, tham ô…khiến Hận sâu sắc bao nhiêu thì
năng lượng tiêu cực lại đáng lo ngại.
Ngược lại, Hận vẫn giữ nguyên mặt tích cực của nó. Qua
tuyến nhân vật Hận trở thành động lực vô tận giúp con người lột xác, thay đổi,
vươn lên, thay đổi số phận. Cách giải hận cũng mới lạ, quyết liệt hơn chứ không
nhẫn nhịn, cam chịu như trước. Mặt khác, giải Hận tinh tế đó là thay vì để bản
thân trực tuyến báo thù, gây tổn thương thì cho những kẻ gây tội cùng một nhóm
người tự xử lý, hành hạ và cắn ngược nhau.
Tóm lại Hận trong phim và ngoài đời luôn là chất liệu để
nghệ thuật Hàn Quốc không ngừng phát triển, phản ánh chân thật xã hội. Mõi sự
việc xảy ra đều có nguyên nhân, và có mặt tốt lẫn xấu. Văn hóa Hận trong tính
cách của người Hàn nên được cân bằng, cần điều chỉnh, thay đổi nhưng đồng thời
cũng cần phát huy.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1.
Trần Ngọc
Thêm (2023), Bài giảng giá trị dân tộc Hàn Quốc
2.
Mi Vân
(2023), Cảnh bạo lực ám ảnh trong phim của Song Hye Kyo dựa trên nguyên mẫu có thật,
https://dantri.com.vn/van-hoa/canh-bao-luc-am-anh-trong-phim-cua-song-hye-kyo-dua-tren-nguyen-mau-co-that-20230106115604681.htm
[1]
https://thanhnien.vn/qua-ngot-cua-vinh-quang-trong-thu-han-18523031608433517.htm
[3] Björn Boman (2020) From Oldboy to Burning: Han in
South Korean films Culture & Psychology 2020 26:4, 919-932
[4]
김열규, 『한국인 우리들은 누구인가?』,
자유문학사 1986, 123-133쪽.
[5]
김열규, 『怨恨, 그 짙은 안개』, 범문출판사 1980, 26-27쪽.
[6]
이어령, 중앙일보, 1982-09-22. 「한(恨)과 원(怨)」,
천이두, 『한의 구조 연구』, 70쪽에서 재인용.
[7]
서광선 엮음, 「恨에 대한 민중사회학적 시론」, 『恨의 이야기』, 보리 1988, 61-99쪽.
[8]
http://tranngocthem.name.vn/nghien-cuu-vhh/vhh-the-gioi/33-vai-tro-cua-tinh-cach-dan-toc-han-quoc-co-so-sanh-voi-viet-nam.html#:~:text=H%E1%BA%ADn%20l%C3%A0%20m%E1%BB%99t%20n%C3%A9t%20%C4%91%E1%BA%B7c,chi%E1%BA%BFn%20tranh%20Nh%C3%A2m%20Th%C3%ACn%20tk.
[9]
Shim, Jung-Soon (19 August 2004), "The Shaman and the
Epic Theatre: the Nature of Han in the Korean Theatre", New Theatre Quarterly, Cambridge
University Press, 20 (3): 216–224,
[10]
Huer, Jon (22 March 2009). "Psychology of Korean Han". The Korea Times. Retrieved 1 July 2020.
[11]
https://vi.wikipedia.org/wiki/Phim_truy%E1%BB%81n_h%C3%ACnh
[12]
https://dantri.com.vn/van-hoa/canh-bao-luc-am-anh-trong-phim-cua-song-hye-kyo-dua-tren-nguyen-mau-co-that-20230106115604681.htm
ĐẠI HỌC QUỐC
GIA THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
TRƯỜNG ĐẠI HỌC
KHOA HỌC XÃ HỘI VÀ NHÂN VĂN
---&---
NGUYỄN LAN
ANH
BIỂU HIỆN NỖI HẬN (한 “恨”) CỦA NGƯỜI HÀN QUỐC
QUA BỘ PHIM TRUYỀN HÌNH
THE GLORY (VINH QUANG TRONG THÙ HẬN)
TIỂU LUẬN MÔN HỆ GIÁ TRỊ CỦA DÂN TỘC HÀN
CHUYÊN NGÀNH HÀN QUỐC HỌC
Mã số: 8310614
Người hướng dẫn
khoa học:
GS.TSKH. TRẦN
NGỌC THÊM
TP. HỒ CHÍ MINH- 2023
MỤC LỤC
2. Tổng quan lịch sử nghiên cứu
3. Mục tiêu và nhiệm vụ nghiên cứu
4. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
6. Ý nghĩa khoa học và thực tiễn
CHƯƠNG 1: NHỮNG VẤN ĐỀ LÝ LUẬN
1.1. Nỗi hận của người Hàn Quốc
1.1.1.1. Định nghĩa của
các học giả Hàn Quốc
1.1.1.2. Ý kiến của các học
giả Việt Nam
1.1.2. Nguồn gốc
nỗi hận của người Hàn
1.1.2.1. Phân loại
và biểu hiện nỗi hận của người Hàn
1.1.2.2. Phương
pháp giải hận của người Hàn
1.2. Phim truyền hình Hàn Quốc
1.2.1. Phim truyền hình là gì?
1.2.2. Đặc điểm phim
truyền hình Hàn Quốc
1.2.3. Vai trò của phim
truyền hình Hàn Quốc
1.3. Phim
truyền hình The Glory (2022) – Vinh quang trong thù hận
1.3.1. Đạo diễn, Biên kịch,
Chủ đề bộ phim
1.3.3. Tóm tắt nội dung
phim và tuyến nhân vật
NỖI HẬN CỦA NHÂN VẬT CHÍNH DIỆN TRONG PHIM
THE GLORY (VINH QUANG TRONG THÙ HẬN)
2.1. Định nghĩa
nhân vật chính diện:
2.2. Nguồn gốc,
Phân loại Hận của nhân vật chính diện- Moon Dong Eun (Song Hye Kyo)
2.1.1. Hận gia
đình (Hận hoàn cảnh gia đình)
2.1.2. Hận đối với
hệ thống tư pháp
2.1.3. Hận đối với
hệ thống giáo dục
2.1.4. Hận nhân
vật phản diện Yeon Jin- kẻ cầm đầu bắt nạt
2.3. Hóa giải “Hận’
của nhân vật chính diện- Moon Dong Eun (Song Hye Kyo)
CHƯƠNG 3: NỖI HẬN CỦA NHÂN VẬT PHẢN DIỆN TRONG
3.1. Biểu hiện và phân loại nỗi hận của nhân vật phản diện
3.1.1. Nhân vật Yeon
Jin (Lim Ji Yeon)
3.1.2. Nhân vật Sa Ra
(Kim Hieora)
3.1.3. Nhân vật Jae
Joon (Park Sung Hoon)
3.1.4. Nhân vật Hye
Jeong (Cha Joo Young)
3.1.5. Nhân vật Myeong
O (Kim Gun Woo)
3.2. Nguyên nhân hình thành nỗi hận của nhân
vật phản diện
3.2.2. Sự coi thường từ
những nhân vật khác
3.3. Cách giải quyết nỗi hận của nhân vật phản
diện
3.3.1. Nhân vật Yeon
Jin (Lim Ji Yeon)
3.3.2. Nhân vật Sa Ra
(Kim Hieora)
3.3.3. Nhân vật Myeong O (Kim Gun Woo)
3.3.4. Nhân vật Jae
Joon (Park Sung Hoon)
3.3.5. Nhân vật Hye
Jeong (Cha Joo Young)
DẪN NHẬP
1.
Lý do chọn đề tài
Văn hóa Hàn Quốc đã có bề dày lịch sử mấy ngàn năm, được xây dựng, hình
thành và phát triển trong điều kiện môi trường sống khắc nghiệt cùng lịch sử
đau thương. Chính những điều kiện này dẫn đến những trang cảm xúc buồn đau, u uất,
oán giận, thất vọng, mất mát, tiếc nuối,.. thường trực trong tính cách người
Hàn. Tính cách ấy trở thành văn hóa đặc trưng mà người Hàn khái quát nên chữ “Hận”-
한 “恨” và xuất hiện nhiều
trong trong lịch sử, văn hóa, văn học Hàn Quốc từ những năm 1920 trở đi. “Hận”
thường được hiểu là sự hận thù, đau buồn hoặc oán giận thực tại, hoặc bị xem
thường, nhưng cũng đồng thời là một biểu hiện đẹp về nghệ thuật. Vì thế, trong
nghệ thuật Hàn Quốc, Hận gắn bó mật thiết với văn hóa quốc gia. Lý giải mối
quan hệ này là vì nghệ thuật là phương tiện phản ánh trung thực và chân thực nhất
tâm hồn con người. Hận còn là nguyên tắc thẩm mỹ
trung tâm trong nghệ thuật và văn học Hàn Quốc, thậm chí có thể áp dụng cho các
sản phẩm âm nhạc truyền thống như Pansori
hay văn hóa âm nhạc đại chúng, đồng thời cũng được thể hiện qua các sản
phẩm truyền thông nổi tiếng như phim truyền hình
và điện ảnh.
Điện ảnh là nghệ thuật tiêu biểu, là phương tiện phổ biến mang tính đương đại
dễ dàng được công chúng ngày nay tiếp cận và tiếp nhận. Dựa trên tính chất phổ
biến, gần gũi của nó, đề tài lấy đó làm cơ sở để tìm hiểu, phân tích, mô tả Biểu
hiện nỗi Hận (한 “恨”) của người Hàn Quốc qua bộ phim truyền hình The Glory (Vinh quang trong
thù hận). “Hận”, “giải Hận” của người Hàn sẽ được lột tả chân thực, sinh động, đầy đủ,
đa dạng cung bậc thông qua các tuyến nhân vật chính diện và phản diện.
Lý do chọn bộ phim The Glory (Vinh quang trong thù hận) làm phạm vi
nghiên cứu vì:
Thứ nhất, The Glory (Vinh quang trong thù hận) đang thu hút đông đảo
sự quan tâm của công chúng hiện nay. Bộ phim mặc dù không nói tiếng Anh nhưng
đã tạo nên sự kinh ngạc khi liên tục xếp hạng nhất trong Top 10 Chương trình
truyền hình toàn cầu chỉ 3 ngày sau khi phần 2 ra mắt; phim cũng đã nhận về
124,46 triệu lượt xem trong tuần đầu tháng 3; đứng Top 10 tại 79 quốc gia. Hiện
nay, phim cũng đang giữ vị trí thứ 9 trong danh sách Chương trình truyền hình
không nói tiếng Anh phổ biến nhất trên Netflix.[1] Tại Việt Nam, khi phần
2 vừa được ra mắt, bộ phim đã đứng đầu trong bảng xếp hạng Top 10 chương trình
truyền hình.
Thứ hai, The Glory (Vinh
quang trong thù hận) là bộ phim tâm lý xã hội phản ánh
đa chiều những vấn nạn đã và đang tồn tại diễn ra trong xã hội Hàn Quốc hiện đại
như: bạo lực học đường, bạo hành gia đình, bất bình đẳng giàu-nghèo, bất bình đẳng
trước pháp luật,…
Thứ ba, The Glory (Vinh
quang trong thù hận) mang đến một cách giải hận rất mới,
mà theo định nghĩa của nhiều người xem là “rất đã cái nư”. Vì tuyến nhân vật
chính đã tự đứng lên giành lấy phần thắng về mình, thay vì chỉ cam chịu, nhẫn
nhịn để cho kẻ ác thắng thế hoặc chờ kẻ ác hồi tâm chuyển ý như truyền thống
“nuốt Hận” bấy lâu nay. Họ đã không để những cảm xúc tiêu cực của “Hận” nhấn
chìm mà lấy đó làm động lực đứng lên làm chủ cuộc đời mình. Đây cũng là một
trong những yếu tố vô cùng nhân văn khiến để đề tài được thực hiện.
2.
Tổng quan lịch sử nghiên cứu
Nghiên cứu liên quan đến đặc
trưng tính cách “Hận” của người Hàn đã có nhiều bài báo, luận văn của các nhà
nghiên cứu trong và ngoài nước. Tuy nhiên, với thời gian gấp rút, đề tài chủ yếu
khảo sát trên các bài báo, bài viết ngắn.
Theo khảo sát, ở trong nước, các
bài viết bằng tiếng Việt chủ yếu là những bài viết ngắn thiên về giải thích về
khái niệm “Hận” hoặc chỉ điểm sơ nét lý giải hành động nào đó của người Hàn xuất
phát từ nguyên nhân “Hận”. Tiêu biểu ở đây xin đề cập đến hai bài viết:
Thứ nhất, trong bài báo “Vai trò
của tính cách dân tộc trong tiến trình phát triển ở Hàn Quốc (có so
sánh với Việt Nam)” của GS.TSKH.Trần Ngọc Thêm được đăng trên Tạp chí
Nghiên cứu con người, số 6, 2004, “Hận” của người Hàn được tác giả nêu ra định
nghĩa rõ ràng, dễ hiểu, đồng thời cũng làm sáng tỏ nguyên nhân hình thành nên
“Hận”, cách giải Hận và vai trò của “Hận” sâu sắc, thuyết phục. Đây cũng là cơ
sở lý luận tiền đề được đề tài này sử dụng để phân loại, phân tích, miêu tả và
chứng minh xuyên suốt.
Thứ hai, tác giả Đỗ Phương Thùy
đã đề cập đến “nỗi hận” của người Hàn Quốc với nền giáo dục trong bài báo “Giải
mã cơn sốt của giáo dục Hàn Quốc” trong Kỷ yếu hội thảo khoa học quốc gia năm
2017: Nghiên cứu và Giảng dạy Ngoại ngữ, Ngôn ngữ và Quốc tế học tại Việt Nam.
Tác giả mô tả nỗi hận trở thành sự cố chấp của người Hàn đối với học hành, trở
thành động lực, nguyên nhân thúc đẩy hình thành nên “cơn sốt giáo dục” của người
Hàn, thể hiện qua tỷ lệ 86.3% số học sinh từ 15 tuổi trở lên cho rằng cần tiếp
tục học lên sau đại học.
Đối
với các nghiên cứu của học giả nước ngoài (ở đây chúng tôi đề cập đến các học
giả đến từ các quốc gia sử dụng tiếng Anh), nhìn chung có nhiều bài viết bàn về
tính “Hận” của người Hàn qua phim ảnh hơn.
Trước
tiên, bài viết “Vẻ đẹp đượm buồn: Điện ảnh và nỗi “Hận” của người Hàn
Quốc” được đăng trên tạp chí Business and Art do tác giả Iris Spoorman thực
hiện. Người viết đã phân tích Ba bộ phim trả thù (The Vengeance Trilogy) của
đạo diễn Park Chan-wook. Bài viết chỉ ra cách trả thù trong những bộ phim này
đặc biệt ở chỗ nó đánh vào những người bình thường, bị buộc phải dùng bạo lực
vì tình cảnh đường cùng. Trong cả bộ ba phim, sự tuyệt vọng của các nhân vật
dẫn đến một chuỗi hành động báo thù không hồi kết được lặp đi lặp lại. Điều
đáng chú ý là tác giả nhận ra “Hận” trong điện ảnh Hàn và cách giải hận
mà nó tạo ra đã cung cấp một lối thoát cho nỗi đau bị dồn nén. Cũng chính nhờ
loại hình nghệ thuật này có thể giúp người xem đối mặt với những cảm xúc bị kìm
nén, và cho phép họ hiểu sâu hơn về thân phận con người và đạt đến một mức độ
trưởng thành mới về mặt tinh thần.[2]
Tiếp
đó, phải kể đến bài viết “Từ Oldboy đến Burning: Hận trong phim Hàn Quốc” của
nhà nghiên cứu Björn Boman, đăng trên tạp chí Culture & Psychology số thứ 4
năm 2020. Bài viết đã phân tích 4 bộ phim: Oldboy, Train to Busan, The Wailing,
Burning và cho thấy những khía cạnh khác nhau trong cách “Hận” được thể hiện
trong những bộ phim này. Về phần phát hiện, ông kết luận rằng “Hận” là một khái
niệm tâm lý-văn hóa có thể phù hợp để sử dụng khi phân tích nội dung và xu
hướng văn hóa, văn hóa đại chúng, tâm lý và tư tưởng ở Hàn Quốc đương đại. Tuy
nhiên việc áp dụng khái niệm này đòi hỏi cả sự hiểu biết sâu sắc hơn về nội
dung được phân tích và “Hận” với tư cách là một khái niệm đi liền với văn hóa,
tâm lý và lịch sử.[3]
3.
Mục tiêu và nhiệm vụ nghiên cứu
Mục tiêu
nghiên cứu: Xem xét các biểu hiện của “Hận”, nguyên nhân và cách “giải hận”
của người Hàn Quốc hiện đại thông qua việc phân tích các tuyến nhân vật chính
diện và phản diện trong bộ phim truyền hình The Glory (Vinh Quang Trong Thù Hận)
được sản xuất năm 2022.
ü
Tìm hiểu định
nghĩa “Hận” của các học giả Việt Nam và Hàn Quốc
ü
Phân tích những
biểu hiện của “Hận”, nguyên nhân và cách hóa giải Hận trong bộ phim theo các
tuyến nhân vật chính và nhân vật phụ.
ü
Tổng kết,
đánh giá mặt tích cực và tiêu cực của “Hận” trong cá nhân từng nhân vật, từ đó
khái quát, so sánh sự thay đổi nỗi hận trong cuộc sống hiện đại so với quá khứ
thời thuộc Nhật.
4.
Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
“Hận” là yếu tố được thể hiện xuyên suốt trong cả văn hóa
truyền thống, và trong văn hóa đại chúng hiện đại Hàn Quốc. Trong văn hoá truyền
thống có thể kể đến như: Thơ ca cổ, Dân ca (Minyo), Pansori. Còn trong văn hoá
hiện đại có thể kể đến: Âm nhạc đại chúng, Văn học (Tiểu thuyết, thơ), Phim ảnh.
Trong phân loại phim ảnh, ta có thể phân loại sâu hơn với phim điện ảnh và phim
truyền hình.
Đối tượng nghiên cứu: Biểu hiện Hận được thể hiện qua vai diễn của
tuyến nhân vật chính-phụ
Phạm vi nghiên cứu: 16 tập phim của bộ phim The Glory (Vinh
Quang Trong Thù Hận).
5.
Phương pháp nghiên cứu
Để thực hiện đề tài nghiên cứu này, phương
pháp phân loại, miêu tả, phân tích, chứng minh, tổng hợp được vận dụng linh hoạt.
Cụ thể:
Phương pháp phân loại được áp dụng
thông qua chia tuyến nhân vật chính diện, phản diện, nhân vật chính- phụ; liệt
kê các nguyên nhân hình thành “Hận”, biểu hiện và cách giải “Hận”.
Phương pháp miêu tả, phân tích được
sử dụng để xem, tìm hiểu nội dung phim, tâm lý nhân vật, thoại nhân vật, thể hiện
cảm xúc của nhân vật qua 16 tập phim được phát hành trên nền tảng ứng dụng xem
phim trực tuyến Netflix.
Phương pháp chứng minh được dùng
để trích dẫn những câu thoại, biểu cảm cử chỉ, hành động nhân vật thể hiện tâm
lý, cảm xúc “Hận”.
Phương pháp tổng hợp: vận dụng kiến
thức lý thuyết môn học “Hệ giá trị dân tộc Hàn” để sử dụng trong việc thực hiện
bài viết này.
Trong số những phương pháp trên,
đề tài tập trung sử dụng phương pháp phân tích nội dung trên toàn bộ 16 tập
phim được phát hành trên nền tảng ứng dụng xem phim trực tuyến Netflix. Vì “Hận”
thường được ẩn giấu ở cảm xúc, hành động trong những cảnh phim, chứ không thể
hiện trực tiếp trên lớp ngôn từ để có thể thống kê được.
6.
Ý nghĩa khoa học và thực tiễn
Đề tài đóng góp nguồn tư liệu tham khảo cho
nghiên cứu Hàn Quốc học dưới góc độ văn hóa, tính cách dân tộc Hàn thông qua
cách tiếp cận Nghệ thuật đương đại.
Bên cạnh đó, đề tài sẽ cung cấp kiến thức lý
thuyết lẫn thực hành để giúp Học sinh, Sinh viên, Cơ quan, Doanh nghiệp biết
phân tích để hiểu đúng và sâu sắc về tính cách người Hàn. Qua đó, lý giải, khắc
phục được những mâu thuẫn, xung đột văn hóa diễn ra; Góp phần củng cố quan hệ
ngoại giao tốt đẹp giữa hai quốc gia; Đồng thời học hỏi thêm được cái hay trong
tính cách của người Hàn hướng đến sự hoàn thiện, phát triển.
7.
Bố cục tiểu luận
Tiểu luận của đề tài, ngoài phần dẫn nhập, kết luận và
tham khảo thì được chia thành 3 chương:
Chương 1: Những vấn đề lý luận
Chương 2: Tính Hận thể hiện qua nhân vật chính diện trong
phim The Glory (Vinh Quang Trong Thù Hận).
Chương 3: Tính Hận thể hiện qua nhân vật phản diện trong
phim The Glory (Vinh Quang Trong Thù Hận).
NỘI DUNG
CHƯƠNG 1: NHỮNG VẤN ĐỀ LÝ LUẬN
1.1.
Nỗi hận của người Hàn Quốc
1.1.1. Định nghĩa hận
“Hận” xuất phát từ chữ Hán 恨 có nghĩa là oán giận, hận thù hoặc
hối tiếc. Thế nhưng, để bàn luận về chữ “Hận” trong văn hóa của Hàn Quốc, trước
tiên phải định nghĩa về chữ “Hận” trong tiếng Hàn. Dù “Hận” được xem như là cảm
xúc đặc trưng của người Hàn, nhưng chính người Hàn cũng gặp rất nhiều khó khăn
trong việc định nghĩa từ này. Theo đó, các học giả tập trung nghiên cứu để tìm
hiểu “Hận” như một đặc điểm tâm lý và văn hóa độc đáo của người Hàn Quốc, đồng
thời cũng đi sâu vào tìm hiểu và mô tả các đặc trưng của “Hận”.
1.1.1.1. Định nghĩa của các học giả Hàn Quốc
Theo Kim Yeolgyu “Oán (怨) và Hận (恨) là những vết thương để
lại trong tâm hồn con người sau khi trái tim tan vỡ”. Và trong những tác phẩm
văn học tiêu biểu của mình Kim Yeolgyu đã cố gắng đưa cái Hận (恨) của người Hàn Quốc vào
trong đó. Ông tạo ra một cặp đối lập giữa Uất hận và Vui vẻ, lấy cái Tình “정(情)” làm trung gian. Ông
cho rằng, nếu cái “Tình” bị phá vỡ, thì Hận sẽ xuất hiện, còn Tình được bồi đắp
thì sẽ xuất hiện cái “Vui”. [4]
“Giống như cô đơn, giống như buồn bã, giống như trống rỗng, giống như đau
khổ. Vừa trữ tình, vừa bi thảm, lại tiếc nuối, hoà quyện với ăn năn. Đó chính
là hận.”[5]
Đối với ông, “Hận” có thể nói là thứ cảm xúc được tôi luyện qua một quá
trình dài, chứ không đơn thuần là những cảm xúc nóng giận nhất thời. Từ đó “Hận”
thường xuất hiện trong văn học và nghệ thuật. Giống như khi việc duỗi thẳng cơ
thể khi mệt mỏi, những oán hận bị trói buội cần phải được giải tỏa. Do đó, nhiều
người cho rằng đối lập với “Hận”, người Hàn phải có Hưng (흥), có Vui vẻ (신명) có Tình (정) mới có thể giúp họ hoá
giải mối hận như một màn sương tư tưởng bao phủ lên toàn dân tộc này.
Lee Oyoung định nghĩa văn hóa Hàn Quốc là văn hóa “Hận” và diễn giải nó bằng
ước mơ và hy vọng. Bằng cách chỉ ra rằng bất cứ khi nào sự oán giận được giải
quyết, niềm vui sẽ nảy sinh. Điều này hoàn toàn giống với quan điểm của Kim
Yeolgyu rằng “Giải quyết sự oán giận là niềm vui.” Ngoài ra, ông cho rằng cả
“Oán” và “Hận” đều có cùng nguồn gốc từ sự Oán giận. Đồng thời cũng mở rộng định
nghĩa bằng cách so sánh “Hận” của Nhật Bản và “Hận” của Hàn Quốc. Cả hai đều có
nghĩa là sự Oán giận, nhưng Hận của người Hàn được giải thích là văn hóa “Ôm hận”,
chứ không phải văn hóa “Rửa hận” như Nhật Bản.
Ngoài ra, Lee cũng giải thích Oán, nghĩa là “Cảm xúc đối với người khác, hoặc
những yếu tố ngoại cảnh” sẽ được giải bằng hình thức trả thù trực tiếp. Còn Hận,
nghĩa là “những cảm xúc tích tụ bên trong.” nó thường được giải bằng cách tự phục
hồi từ chính sự thất vọng, hơn là hướng đến trả thù trực tiếp[6].
Có thể thấy, bản chất của Hận là sự oán hận, tuy nhiên nó không hướng con người
ta đến việc trả thù, mà là cảm xúc tích
cực vượt qua sự tuyệt vọng “Ôm hận" để tìm đến ước mơ và hi vọng.
(3) Han Wansang và Kim Seonggi
Hai học giả cho rằng Hận là một cảm xúc từ việc trải nghiệm cuộc sống của
con người. Họ định nghĩa Hận là tình cảm sâu xa và rộng rãi nhất trong đời sống
của người dân Hàn Quốc. Họ cũng xác định rằng Hận được hình thành, duy trì và
thể hiện từ trong hiện thực bất công và đau khổ. Hận cũng được xem là toàn bộ
những hy vọng và xúc trong con người tại một thời điểm lịch sử hoặc trong một cấu
trúc nào đó. Đó là một phức hợp giữa lịch sử và cấu trúc, trong đó những thứ đã
bị đàn áp một cách bất công trong thế giới thực và những thứ đã bị phá vỡ một
cách bất công được tích tụ lại. Hận giận dường như là một hiện tượng tâm lý cơ
bản, tuy nhiên nó cũng là một trải nghiệm cộng đồng từ ước muốn không thành hay
nỗi thất vọng. Nhưng nó cũng là sức mạnh tạo ra một cấu trúc mới, và nó là động
lực mở ra cuộc sống tương lai, chỉ từ trải nghiệm trong quá khứ. Họ chú ý đến
thực tế là Hận thường được nội tại hóa bằng những đặc điểm tính cách cá nhân, đặc
điểm tính cách của một nhóm người, cùng với hoàn cảnh bên ngoài trong quá khứ.[7]
1.1.1.2. Ý kiến của các học giả Việt Nam
Theo PGS. TS Trần Ngọc Thêm, Hận
là một nét đặc trưng tình cảm rất đặc thù của dân tộc Hàn. Theo
ông, Hận là “sự tích tụ những mong mỏi khát khao không được đáp trả”, tạo thành
phẫn uất, là sự tức giận và cay đắng tuôn ra từ đáy sâu tâm hồn, trải từ thế hệ
này sang thế hệ khác. Chính những nỗi niềm mà không thể thổ lộ với
người khác, không muốn cho người khác biết này đã chồng chất trong
lòng và trở thành “Hận” (han = 한 = 恨). [8]Với tính
hướng nội, đặc điểm phổ biến của văn hoá Hàn là là tình trạng ôm
hận, nuốt hận vào trong. Điều này cũng thống nhất với quan điểm của học giả
Lee Oyoung, khi khẳng định “Hận của người Hàn được giải thích là văn hóa Ôm hận,
chứ không phải văn hóa Rửa hận như Nhật Bản”. Cũng theo PGS. TS Trần Ngọc Thêm,
nguyên nhân chính hình thành “Hận” được chia thành 2 loại:
1) Khi nhu cầu hay ý chí bị sụp đổ vì những yếu tố khách quan (do người
khác; do xã hội, môi trường...)
2) Khi không thể thực hiện nhu cầu hay ý chí do chính bản thân mình (thiếu
năng lực, ý chí, phán đoán sai; do tính cách...).
Dựa trên ý kiến của các học giả đã đề cập ở trên, dù không thể định nghĩa Hận
một cách rạch ròi, nhưng chúng tôi xin định nghĩa rộng hơn dựa trên những đặc
điểm chung như sau:
(1) Hận là một cảm xúc từ việc trải nghiệm cuộc sống của con người. Nảy
sinh khi có mâu thuẫn giữa hai xung lực trái ngược nhau. Có thể là do yếu tố nội
tại bên trong con người và ý chí, hoặc do những yếu tố bên ngoài như người
khác, hoặc những yếu tố ngoại cảnh.
(2) Hận thường sinh ra từ sự tích tụ của thất vọng hay nhớ nhung, khao khát
mong mỏi hoặc hoặc phẫn uất không được đáp trả.
(2) Hận có thể nói là thứ cảm xúc được tôi luyện qua một quá trình dài, chứ
không đơn thuần là những cảm xúc nóng giận nhất thời.
(4) Hận cũng là sức mạnh tạo nên động lực mở ra cuộc sống trong tương lai,
chỉ từ trải nghiệm trong quá khứ.
(5) Hận phải được hoá giải.
(6) Văn hoá “Ôm hận” là một đặc điểm tâm lý tập thể của dân tộc Hàn Quốc.
(1)~(5) là những đặc trưng của Hận, còn (6) là điểm sẽ được bàn luận thêm.
1.1.2. Nguồn gốc nỗi hận của người Hàn
Cảm xúc “Hận” của Hàn Quốc xuất phát từ nhiều nguyên nhân khác nhau nhưng
chủ yếu là từ môi trường sống khắc nghiệt và những trang lịch sử đau thương của
dân tộc. Trước tiên, phải nói đến là môi trường sống khắc nghiệt tạo nên những
khó khăn và nỗi khổ chồng chất. Những vị khách Châu Âu đến bán đảo Korea
đã nhận xét bán đảo này giống như
"mặt biển trong trận cuồng phong" bởi vì các số lượng lớn dãy núi lan
tỏa khắp bán đảo. Với địa hình 70% là núi, bị chia cắt manh mún khiến Hàn Quốc
không có các vùng đồng bằng rộng lớn để canh tác trồng trọt. Khí hậu ôn đới, lạnh
khô dẫn đến nguồn lương thực, thực phẩm của Hàn Quốc không phong phú như vùng
khí hậu nhiệt đới. Đến những năm 1960, Hàn Quốc vẫn là một quốc gia đói nghèo.
Mặc dù điều kiện khí hậu không thuận lợi, nhưng từ thế kỉ 8 đến thế kỉ 4 trCN, nghề nông
nghiệp lúa nước vốn bắt nguồn từ khu vực Đông Nam Á cổ đại phía nam
sông Dương Tử qua cư dân Hoa Hạ ở lưu vực sông Hoàng Hà đã thâm nhập
vào bán đảo Korea và từ đó trở thành loại hình kinh tế chủ yếu trong
suốt trường kỳ lịch sử Korea. Từ đó hình thành nên chất nông nghiệp lúa nước.
Chất nông nghiệp lúa nước âm tính khiến cho người Hàn chấp nhận và cam chịu
những nỗi khổ ấy như là số phận. Nhưng nếu xét về nguồn gốc dân tộc như
một trong những nguồn gốc của tính cách thì tổ tiên người Hàn hiện
đại là cư dân thuộc ngữ hệ Altai (cùng họ với các cư dân nói tiếng
Thổ Nhĩ Kỳ, Mông Cổ, Tungus), ít nhiều mang trong mình chất du mục
của dân săn bắn và chăn nuôi Siberia, nói chung là mang nhiều chất động
hơn là tĩnh thì lại không cho phép bỏ qua. Thành ra những nỗi niềm không thể
thổ lộ ấy đã chồng chất trong lòng và trở thành ‘hận’ (han = 한 = 恨). ‘Hận’ thường gặp ở những
người yếu đuối hoặc có vị trí thấp kém trong xã hội.
Kế đến phải nói đến những trang lịch sử dân tộc khiến con người luôn trong
trạng thái bất an và co cụm, thiếu tự tin. Xét về lịch sử, bán đảo Korea trong
quá khứ kể từ khi lập quốc là một mảnh đất liên tục bị chia cắt bởi các cuộc nội
chiến, tranh giành quyền lực giữa các bộ lạc lẫn nhà nước phong kiến. Vào thời
nhà Hán, Cổ Choson bị xâm lược và sau một thời gian dài chống xâm lược, đã bị
thất thủ hoàn toàn vào năm 108 trước Công nguyên. Sau đó, từ khoảng đầu sau
Công nguyên đến khoảng giữa thế kỷ thứ VII, dân tộc Hàn tiếp tục bước vào cuộc
chiến phân tranh quyền lực vào thời kỳ Tam Quốc và tiếp tục chống lại các âm
mưu, bè phái xâm lược bán đảo của quân đội nhà Tuỳ và Đường của Trung Quốc. Các
nhà nước phong kiến trên bán đảo Korea luôn ở vị thế Chư hầu phục tùng Trung Quốc.
Đỉnh điểm bước vào thế kỷ 19, với sự bành trướng của các cường quốc, bán đảo
Korea cũng bị thất bại trong cuộc chiến chống xâm lược và phải hứng chịu nỗi
đau là nạn nhân bị áp bức, bóc lột của chế độ cai trị thuộc địa Nhật suốt 36
năm. Lịch sử dân tộc Hàn trải qua thăng trầm, từng bị xâm lược hơn 400 lần và
chưa từng chính thức đi gây chiến với bất kỳ đất nước nào. Số phận bán đảo luôn
bị nước lớn chèn ép suốt gần 5 ngàn năm.
Lịch sử rối ren bởi ngoại xâm, nội loạn; một phần lãnh thổ phía Bắc bị mất
đi thời cổ đại; sự suy vong của nhà nước thịnh vượng Goguryeo và Baekje; sự ngột
ngạt không có tự do và nỗi đau bị tước đoạt một cách bất công, và không thể diễn
tả vì bị xâm lược nhiều lần của thế lực ngoại bang và chiếm đóng của phát xít
Nhật; sự chia cắt bán đảo với nỗi lo sợ thường trực về chiến tranh bùng nổ bất
kỳ lúc nào….Tất cả những sự kiện lịch sử ấy kết thành nỗi tuyệt vọng dai dẳng,
sự tổn thất, mất mát, …khiến “Hận” hình thành. Nhà nghiên cứu, Kim Yol-kyu cho
rằng “Hận” chính là “Sự tổn thương tập thể và ký ức đau khổ được áp đặt lên người
dân Hàn Quốc, dưới sự đàn áp trong suốt 5000 năm lịch sử quốc gia”. [9]Nỗi
“Hận” bắt nguồn tự việc họ thấy rằng vũ trụ sẽ không bao giờ trả nổi món nợ này
cho họ.
Jon Huer mô tả “Hận” là cảm giác bất lực khi “Bị ngược đãi bởi các thế lực
bên trên”, [10]chẳng
hạn như bởi số phận hoặc chính phủ. Ông nói rằng việc tích tụ “Hận” ở Hàn Quốc
là rất lớn vì lịch sử lâu dài bị xâm lược, nghèo đói và sự thờ ơ của quốc tế.
Người dân bán đảo Tiều Tiên trải qua nghèo đói trong suốt thời gian dài. Tất cả
những yếu tố ấy khiến cho người Hàn đắm trong nỗi tuyệt vọng truyền từ đời này
đến đời khác. Từ đó nảy sinh cảm xúc đoạn tuyệt, từ bỏ lẫn bi ai trong hồn khuyết
của người Hàn.
1.1.2.1. Phân
loại và biểu hiện nỗi hận của người Hàn
Cảm xúc “Hận” đã được thể hiện như thế nào trong lịch sử
Hàn Quốc? Có thể thấy, chữ “Hận” được hình thành từ thất vọng, nhớ nhung, khao
khát hay phẫn uất đã ăn sâu vào cảm xúc của cá nhân của người Hàn. Người Hàn ưa
thích các tác phẩm nghệ thuật với những tông buồn – từ văn chương cổ điển đến
phim ảnh, bài hát hiện đại. Và những cảm xúc này thường dễ được tìm thấy ở phụ
nữ hơn là ở nam giới. Vì vậy, để xem xét những cấp độ của “Hận”, ta cần sẽ xem xét chữ “Hận” được người
Hàn Quốc thể hiện như thế nào trong văn hóa truyền thống, và trong văn hóa đại
chúng hiện đại.
A. Văn hoá truyền thống
(1) Thơ ca cổ
Nếu nhìn vào
thơ ca cổ Hàn Quốc thì đặc biệt có nhiều bài được viết về chủ đề chia tay. Có
thể nói, tình yêu càng sâu đậm, thì những cảm xúc nảy sinh khi chia tay lại
càng “Hận”. Nỗi buồn chia tay, được thể hiện phổ biến trong thơ ca cổ điển Hàn
Quốc, đã xuất hiện trên khắp văn học Hàn Quốc kể từ thời Triều Tiên Cổ
(Gochoseon), chẳng hạn như 'Gongmudohaga', 'Hwangjoga', 'Gasiri',
'Seogyeongbyeolgok', 'Songin' của Jeong Ji-sang, và sijo của Hwang Jin hoặc
Gye-rang.
(2) Dân ca
(Minyo)
Dân ca
(Minyo) theo định nghĩa của người Hàn được hiểu là một loại hình nghệ thuật có
tính kế thừa, thể hiện tình cảm mộc mạc, chất phác nhất của người dân. Với hệ
thống xã hội từ lâu đã lấy nam giới làm trung tâm, thì những người phụ nữ luôn
không có lựa chọn nào khác ngoài việc ở vị trí thấp hơn. Tuy nhiên, không chỉ
đàn ông mới là kẻ thù của phụ nữ, đặc biệt là những người thuộc tầng lớp thấp
hơn. Tầng lớp quý tộc (Yangban) và nghèo đói còn đáng sợ hơn thế nữa. Những người
phụ nữ thấp cổ bé họng dưới đáy xã hội đó, không có chỗ để giãi bày sự mệt mỏi
của cuộc sống, nên họ chỉ có thể trút giận qua bài hát. Dân ca arirang (아리랑) thể hiện ‘hận’ chủ yếu qua lời ca. “Đèo
arirang có mười hai ngọn/ Chỉ còn một đèo em phải vượt mà thôi” (아리랑 고개는 열 두 고갠 데, 나 넘어갈 고개는 단고개로다). “Đèo arirang” là biểu tượng những khó khăn
trong cuộc đời. Arirang được coi là “Quốc ca không chính thức” của HQ. Được
công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể của nhân loại năm 2012.
(3) Pansori
① Hình thành và hoá giải Hận
Pansori được
gọi là nghệ thuật bình dân hay nghệ thuật đại chúng, hát lên nỗi buồn của những
người dân bị giai cấp thống trị áp bức và bóc lột. Tầng lớp bị áp bức trong xã
hội Hàn Quốc dùng đó là hình thức để hình thành và hoá giải nỗi hận của mình.
Nó thể hiện ‘hận’ qua giọng hát, giọng hát của nghệ sĩ pansori có thể chạm đến
đáy sâu tâm hồn. Bản thân nghệ sĩ nếu chưa trải nghiệm nỗi ‘hận’ sâu sắc thì
không thể nào diễn xuất tốt được; muốn hát pansori hay thì “mỗi đốt xương phải
tan chảy vào trong ‘Hận’”. Thời Nhật thuộc, những bài pansori bi thương gia
tang đáng kể. Và đây cũng là loại hình văn hoá phi vật thể được công nhận là
“Kiệt tác truyền khẩu và di sản phi vật thể của nhân loại vào năm 2003.”
② Để chia sẻ niềm Vui
Pansori coi
cái “Vui”, sự sảng khoái là bản chất của cái đẹp. Khi nghe Pansori, người ta có
thể giải toả tâm trạng trước những trò đùa vui nhộn của gã hề. Chú hề giữ lấy cảm
xúc đó đến cuối và chuyển đến một cảnh đau lòng. Không phải là sự hưng phấn nhất
thời, mà chú hề mang đến cho khán giả khi niềm vui, để rồi nỗi buồn ập đến khiến
nó thấm sâu và chạm đến tận đáy lòng của họ. Cảm giác giải thoát đó đáng giá một
đời người. Và thông qua việc cảm nhận Pansori, con người cảm nhận được ý nghĩa
cuối cùng của cuộc sống của mình.
B. Văn hóa đại chúng hiện đại
(1) Âm nhạc hiện đại
“Hận” trong
âm nhạc hiện đại được thể hiện bằng những chủ đề như chia tay. Dù đau buồn
nhưng họ vẫn chấp nhận với sự cam chịu. Họ không níu kéo những người ra đi mà
còn kêu gọi họ quay trở lại. Thể hiện thái độ kìm nén và hy sinh cảm xúc, đồng
thời chịu đựng cảm xúc chia tay.
Ngoài ra, từ
khi “Hận” được dùng trong tên bài hát của Shakra và Yarn, thể hiện cảm xúc buồn
bã nói chung sau khi chia tay. Có thể thấy khái niệm “Hận" đang xuất hiện
rõ ràng và được công nhận trong các bài hát nổi tiếng hiện đại. Dẫu vậy, cũng
không thể vì vậy mà quy chụp rằng cảm xúc chủ đạo trong thị trường âm nhạc đại
chúng. Tuy nhiên, nhưng có thể thấy khái niệm “Hận” luôn được nhìn nhận và thể
hiện như một cảm xúc của người Hàn, không chỉ trong âm nhạc dân tộc truyền thống
như Pansori và các bài hát dân gian, mà còn trong âm nhạc đại chúng hiện đại.
(2) Phim ảnh
Kinh dị, bạo
lực và chết chóc đều góp phần tạo nên cảm giác hoành tráng trong điện ảnh Hàn
Quốc và gợi nhớ đến những bi kịch Hy Lạp cổ đại – những bi kịch mà người xem cuối
cùng nhận ra rằng họ cảm thấy thoải mái và nhẹ nhõm như thế nào khi ngồi trên
ghế. Mục đích của những bi kịch này ban đầu là để cảnh báo, giúp xã hội giảm tải
những hành vi gây hại.
Và điện ảnh
Hàn đã làm được điều đó. Ngay sau khi bộ phim vừa kết thúc và khán giả rời khỏi
phòng chiếu, vẫn mang theo một phần của bộ phim trong mình. Sau khi xem các
nhân vật mất tất cả những gì họ có để trả thù bạo lực, khán giả chắc chắn sẽ tự
đặt ra câu hỏi liệu họ thật sự muốn đánh đổi tất cả để trả thù hay không? Hay
vào đó tìm cách để hoá giải nó?
(3) Văn học
(Thơ, tiểu thuyết)
Nỗi buồn tan
nát đất nước, quê hương chia cắt, mất quê hương đã nổi lên như chất liệu chính
trong văn học cận đại và hiện đại của Hàn Quốc. Đồng thời, trong văn học cận-hiện
đại, đặc biệt là thơ ca, có rất nhiều tác phẩm lấy chủ đề “nỗi buồn ly biệt”,
chẳng hạn như những bài thơ của nhà thơ Kim So-wol. Kim Sowol (1902-1934) được
bình chọn là một trong mười nhà thơ vĩ đại nhất của thế kỷ 20. Ông được biết đến
như nhà thơ của “hận”, đa hận với tập thơ Hoa Đỗ quyên (진달래 꽃).
1.1.2.2. Phương
pháp giải hận của người Hàn
Như đã đề cập ở trên, “Hận” là cảm xúc cần được giải toả.
Vì thế người Hàn thường “Hóa giải Hận” theo nhiều cách khác nhau, có thể chọn
cách tích cực, tiêu cực hoặc cũng có thể theo hình thức trực tiếp hay gián tiếp.
Theo cách trực tiếp, người Hàn chọn bộc lộ cảm xúc hoặc
hành động để tự mình giải thoát bằng cách khóc, cười, kêu, than, la hét… Thế
nhưng, do tính chất nông nghiệp lúa nước âm tính chi phối, nên đa phần người
Hàn chọn “ nuốt hận” vào bên trong, chấp nhận nó như lẽ đương nhiên.
Theo cách gián tiếp, người Hàn thường thông qua Nghệ thuật
để gửi gắm tâm tư, nỗi niềm; mượn nhân vật thứ ba hoặc thế lực trung gian như
luật pháp để giải “hận” giúp.
1.2.
Phim truyền hình Hàn Quốc
1.2.1.
Phim truyền
hình là gì?
Phim truyền hình là thể loại phim được sản xuất đại trà để
phát sóng trên các kênh truyền hình một cách rộng rãi. Ở Nhật Bản, Hàn Quốc
cũng như toàn bộ khối Hoa ngữ, khái niệm này thường được gọi với cái tên là điện
thị kịch (giản thể: 电视剧; phồn thể: 電視劇).[11]
Phim truyền hình hàn Quốc hay còn được gọi là K-drama, là
những bộ phim với đa dạng thể loại khác nhau được sản xuất tại Hàn quốc.
1.2.2.
Đặc điểm phim truyền hình Hàn Quốc
Khi nói đến đặc điểm của phim truyền hình Hàn Quốc thì điều đầu tiên phải kể
đến chính là tập trung thể hiện diễn biến tâm lý của của nhân vật thay vì tạo
những cảnh sốc. Cảm xúc của khán giả sẽ hòa làm một với mỗi cảnh diễn viên thể
hiện cảnh khóc, cười, đau khổ qua ánh mắt, cử chỉ, lời nói. Đó cũng chính là lý
do phim Hàn Quốc luôn chiếm được vị trí trong lòng giới trẻ.
Thứ hai là để thu hút sự chú ý của người xem, diễn biến câu chuyện cần được
đẩy đi nhanh chóng sẽ tạo cho người xem cảm giác nhập vai. Điểm chung của các bộ
phim truyền hình Hàn Quốc sẽ ra mắt vào năm 2022 là số lượng tập ngắn.
“Pachinko” của Lee Min Ho và Youn Yuh Jung dài 8 tập, “Suriname” của Ha Jung
Woo và Hwang Jung Min dài 6 tập, “A Model Family” của Jung Woo và Park Hee Soon
dài 10 tập và “Money Heist” của Yoo Ji Tae 12 tập. Hầu hết người xem phản ứng
tích cực với những bộ phim truyền hình ngắn tập.
Thạc sĩ Vũ Ngọc Hoa, Viện Văn hóa nghệ thuật Việt Nam đã giới thiệu nghiên
cứu tiến hành tại 3 trường đại học, gồm: ĐH KHXH&NV (Đại học Quốc gia Hà Nội),
ĐH Văn hóa Hà Nội, ĐH Bách khoa Hà Nội về thực trạng ảnh hưởng của phim Hàn Quốc
tới sinh viên. Kết quả cho thấy, phim Hàn Quốc có nhiều tác động tích cực.
Giống như các bộ phim lịch sử của Trung Quốc, phim tình cảm tâm lý Hàn Quốc
có nội dung giải trí cao, hình ảnh đẹp, gần gũi với văn hóa Việt Nam cũng như
có tính giáo dục đã giúp người xem tiếp thu những yếu tố tích cực, tiến bộ,
nhân văn của văn hóa Hàn Quốc. Điều này đã tạo nên mối giao lưu văn hóa sinh động,
khơi nguồn sáng tạo và làm nảy sinh các giá trị văn hóa mới trong giới trẻ Việt
Nam. Thạc sĩ Vũ Ngọc Hoa khẳng định: "Những bộ phim Hàn Quốc đã giúp giới
trẻ học hỏi được nhiều điều có ích cho cuộc sống, góp phần định hướng một lối sống
đẹp, hình thành cá tính, phát triển tài năng, định hình thị hiếu thẩm mỹ lành mạnh".
Thực tế cho thấy, trong phim Hàn Quốc có rất nhiều điểm tích cực để các bạn
trẻ có thể học hỏi. Trong nghiên cứu của Viện Văn hóa nghệ thuật Việt Nam, điểm
nổi bật mà các bạn trẻ học được là ý chí vươn lên (18,5%), cách thể hiện tình
yêu lãng mạn (56,2%), cách sống tự lập (39%), sự say mê trong công việc
(23,4%), cách giữ tôn ti trật tự tại gia đình, công sở (20,5%) và sự nhẫn nại,
chịu đựng (22,5%). Điều gây bất ngờ là xét về tương quan giới, nam giới học được
một số điều ở phim Hàn Quốc cao hơn nữ giới. Chẳng hạn, đặc tính nổi bật của phụ
nữ Á Đông là sự chịu đựng, nhẫn nại và đức hy sinh bản thân vì gia đình, thế
nhưng trong nghiên cứu trên, nam giới đã học được sự nhẫn nại, chịu đựng cao gấp
gần hai lần so với nữ giới (28,5% và 17%). Điều này cho thấy, phim Hàn Quốc đã
có những tác động mạnh trong việc thay đổi nếp nghĩ, lối sống của một bộ phận
giới trẻ hiện nay.
Tuy nhiên, theo nghiên cứu của các chuyên gia văn hóa, một trong những ảnh
hưởng tiêu cực của phim Hàn Quốc là việc bắt chước hành động, cử chỉ của diễn
viên một cách thái quá trong giới trẻ hiện nay.
1.2.3.
Vai trò của phim truyền hình Hàn Quốc
Thứ nhất, Phim truyền hình có sức ảnh hưởng lớn
ở chỗ nó có thể trở thành một công cụ để cung cấp thông tin văn hoá cho người
xem. Bởi vì truyền hình, là một trong những phương tiện rất dễ tiếp cận trong
cuộc sống đời thường của người dân, và có thể dành nhiều thời gian để xem. Họ
có thể dễ dàng tìm thấy bộ phim về các các tập quán, thể chế, phong tục khác
nhau trong xã hội. Khi xem truyền hình tăng lên bao nhiêu thì mức độ phụ thuộc
vào các thông tin của phim cao nên, nó cũng là một chủ đề văn hóa có sức ảnh hưởng
rất lớn tới cuộc sống hàng ngày của chúng ta, và ngày càng trở lên phổ biến hơn
trong xã hội.
Thứ hai, so với phim truyền hình của Phương
Tây, phim truyền hình của Hàn quốc chiếm vị trí độc tôn ở Châu Á, do những nét
tương đồng với văn hóa Châu Á về mâu thuẫn trong các mối quan hệ gia đình, vai
trò của người mẹ trong các vấn đề hôn nhân, sự xung đột xảy ra giữa các thế hệ
cũ và mới, kết hợp hài hòa với những gì tốt đẹp của Phương Tây. Với những vẻ đẹp
của hình ảnh nổi bật, kỹ năng diễn xuất của dàn diễn viên xinh đẹp và xuất sắc,
và những kỹ thuật quay phim độc đáo, những yếu tố này đã khiến phim Hàn quốc trở
nên rất nổi tiếng ở khu vực Châu Á.
Cuối cùng, về tỷ lệ thu hút của phim truyền
hình thì dựa vào bộ phim dẫn dắt về nội dung như lối sống, xu hướng của con người
mang tính xã hội chung, thậm chí làm biến đổi quan điểm sống của họ, vì thế việc
mà tạo ra được một văn hóa mới như thế rất là có ý nghĩa và rất quan trọng.
1.3.
Phim truyền
hình The Glory (2022) – Vinh quang trong thù hận
1.3.1.
Đạo diễn, Biên kịch, Chủ đề bộ phim
Phim do Ahn Gil Ho đạo diễn và Kim Eun Sook- nhà biên kịch nổi tiếng của bộ
phim Hậu duệ mặt trời (2016) hợp tác sản xuất. Tên phim là "The
Glory" (tên tiếng Việt là "Vinh quang trong thù hận"). Chủ đề
xuyên suốt bộ phim là hành trình trả thù của nhân vật nữ chính- trực tiếp là nạn
nhân của bạo lực học đường ở trường Trung học phổ thông Hàn Quốc.
1.3.2.
Bối cảnh phim
Theo Wikitree, cảnh bạo lực ám ảnh trên thực chất được xây dựng trên câu
chuyện có thật xảy ra vào năm 2006, tại một trường trung học nữ ở thành phố
Cheongju, thuộc tỉnh Chungcheongbuk-do (Hàn Quốc). Một nữ sinh tên
"J" của trường trung học nữ sinh ở Cheongju thường xuyên bị một nhóm
bạn học do "K" cầm đầu hành hung. Một ngày nọ, "K" làm bị
thương cánh tay của "J" bằng một chiếc máy làm tóc và phạt
"J" bằng cách thu một khoản tiền. Sau vụ việc, quận Cheongju đã ra lệnh
bắt giữ "K".[12]
1.3.3.
Tóm tắt nội dung phim và tuyến nhân vật
Tuyến nhân vật: Bộ phim "The Glory" (Vinh quang trong thù hận) được chia làm hai
tuyến nhân vật.
Thứ nhất là nhóm nhân vật chính diện, gồm nữ chính Moon Dong Eun
(Song Hye Kyo) - người bị nhóm bạn học năm người bắt nạt. Song Hye Kyo vào vai
nhân vật Moon Dong Eun lúc trưởng thành còn Jung Ji So vào vai nhân vật lúc còn
là học sinh. Cô dành 18 năm để báo thù nhóm năm người đã bạt nạt mình lúc học
phổ thông.
Tiếp theo là nhân vật bác sĩ Joo Yeo Jung sẽ do Lee Do Hyun thủ vai - một
nam diễn viên trẻ tài năng. Trong phim, Jeo Jung là một người có nhiều năng lượng
và tràn đầy sức sống. Nhưng đằng sau những nụ cười ngọt ngào, vui vẻ đó là bí mật
vô cùng phức tạp. Đồng thời, Joo Jeo Jung sẽ là người bạn đồng hành của Moon
Dong Eun trên hành trình trả thù phía trước. Ngoài ra, nhân vật giúp việc bà
Kang (Yum Hye Ran), trong vai một người phụ nữ yếu thế, là nạn nhân của bạo lực
gia đình. Nhân vật này tiếp tục đồng hành giúp đỡ nhân vật chính.
Thứ hai là nhóm nhân vật phản diện, gồm 5 người bạn học chung với nữ chính:
Kẻ cầm đầu Yeon Jin (Lim Ji Yeon), Sa Ra (Kim Hieora), Jae Joon (Park Sung
Hoon), Myeong O (Kim Gun Woo), Hye Jeong (Cha Joo Young).
Tóm tắt nội dung
Nội dung nói về nữ nhân vật chính Moon Dong Eun - người bị nhóm bạn học năm
người bắt nạt. Cô dành 18 năm để báo thù nhóm phản diện năm người gồm: Kẻ cầm đầu
Yeon Jin, Sa Ra, Jae Joon, Myeong O, Hye Jeong. Dong Eun nhận được sự trợ giúp
từ bác sĩ Yeo Jeong và bà Kang. The Glory vạch trần nỗi đau bạo lực học đường bị
tra tấn về thể xác lẫn tinh thần: Cưỡng hiếp, đánh, đe dọa, bị dí máy làm tóc
vào khắp cơ thể khiến cô bị bỏng. Khi Dong Eun tố cáo tội ác nhóm bạn gây ra, cảnh
sát và giáo viên không ai lắng nghe cô. Cô bị buộc thôi học, từ bỏ niềm đam mê
trở thành kiến trúc sư, rơi vào cuộc sống địa ngục và ôm ấp quyết tâm báo thù.
Cô gái bị bắt nạt quay trở lại, cầm trên tay bông hoa "hơi thở của quỷ",
chấp nhận trở thành "ác quỷ" khi công lý không tồn tại. Sau 18 năm,
nhóm bắt nạt gần như đều thành công: Yeon Jin trở thành MC dự báo thời tiết và
cưới Do Yeong - người chồng học thức, giàu có. Hye Jeong trở thành tiếp viên
hàng không. Jae Joon làm giám đốc. Sa Ra là họa sĩ. Dù chơi thân gần 20 năm, nền
tảng tình bạn của họ không xuất phát từ sự chân thành mà đến từ lợi ích và sự
ràng buộc.
Dong Eun lựa chọn đánh vào tâm lý mỗi người, lợi dụng điểm yếu và khơi gợi
nỗi sợ của họ. Cô tạo dựng mối quan hệ với những người liên quan tới cuộc sống
của kẻ thù. Trong quá trình này, Dong Eun dần tìm lại được niềm vui. Cô và bác
sĩ Yeo Jeong nảy sinh tình cảm, cùng nhau chữa lành tổn thương.
CHƯƠNG 2:
NỖI HẬN CỦA
NHÂN VẬT CHÍNH DIỆN TRONG PHIM
THE GLORY
(VINH QUANG TRONG THÙ HẬN)
2.1. Định
nghĩa nhân vật chính diện:
Nhân vật chính diện trong phim (tiếng Nga : polojitel
‘nyi geroi) còn gọi là nhân vật tích cực. Là nhân vật thể hiện những giá trị
tinh thần, những phẩm chất đẹp đẽ, những hành vi cao cả của con người được đạo
diễn đề cao trong phim theo một quan điểm tư tưởng, một lý tưởng xã hội – thẩm
mỹ nhất định. [13]
2.2. Nguồn
gốc, Phân loại Hận của nhân vật chính diện- Moon Dong Eun (Song Hye Kyo)
2.1.1. Hận gia đình (Hận hoàn cảnh gia đình)
Những phân cảnh về thân
thế, xuất thân, hoàn cảnh sống của nhân vật nữ chính Moon Dong Eun được hé lộ dần
dần qua dòng hồi tưởng quay về thời trung học năm 18 tuổi. Dong Eun là một nữ
sinh nhà nghèo, sống với mẹ trong căn phòng trọ tồi tàn.
Suốt bộ phim, khán giả không biết bố của Moon Dong Eun là ai. Có lẽ ngay cả
mẹ của cô cũng không biết, vì trong bộ phim cho thấy bà là người phụ nữ luộm
thuộm, tốc rối xù, sống bê tha, thích uống rượu, hút thuốc lá, lẳng lơ, làm thợ
gội đầu trong một tiệm tóc, sẵn sàng chiều lòng khách hàng để kiếm tiền hưởng
thụ cho bản thân.
Mặc dù sống chung với mẹ dưới một căn phòng bừa bộn, nhưng chưa bao giờ thấy
cảnh hai mẹ con cùng ở nhà, cùng nấu ăn, cùng trò chuyện, sẻ chia, ôm nhau như
những gia đình bình thường khác.
Thậm chí khi con gái ở đồn công an để tố cáo với cảnh sát bị các bạn bắt nạt
thì đợi mãi cũng không thấy bóng dáng người mẹ đứng ra bảo lãnh.
Tập1 – Phần 1 ( The
Glory): Mẹ nhân vật nữ chính Moon Dong Eun
Chỉ khi thầy giáo chủ nhiệm cùng với phụ huynh của những đứa trẻ nhà giàu
liên lạc hẹn gặp với mẹ của Moon Dong Eun, bà chính thức lộ diện. Người mẹ lúc
này ngồi khép nép, gỡ đi vẻ đanh đá ngày thường, né tránh thể hiện sự yếu thế
và lo sợ. Không chỉ thế qua lời thoại “ Tôi không có chữ ký, tôi có thể viết
tên mình không?” và sự răm rắp nghe theo yêu cầu của đối phương viết lý do cho
con gái thôi học “Không thích nghi- 부적응” cũng phần nào biết được bà không có học vấn cao và thiếu hiểu biết, dễ
dàng bị lợi ích trước mắt mua chuộc.
Trước hoàn cảnh như thế, có lẽ nhân vật chính sinh ra số khổ, không được
may mắn. Moon Dong Eun thiếu thốn về vật chất khi sống trong căn nhà trọ thuê
theo tháng chật hẹp, vừa thiếu đi tình thương, sự quan tâm, chăm sóc, che chở của
mẹ mà một đứa trẻ Cấp 3 nên có như những bạn bè đồng trang lứa. Cứ như thế, xuất
thân không thể chọn lựa cũng dần dần hình thành nên “Hận” đượm buồn man mác
trong lòng một cô nữ sinh trung học. Tuy nhiên Hận đối với người mẹ lúc này
chưa phải lại Oán vì cô bé vẫn tỏ ra hiểu chuyện, chấp nhận không đòi hỏi tình
thương, quan tâm thành lời dẫu trong lòng vẫn cháy bỏng khát khao được mẹ vỗ về,
ôm ấp, che chở.
Tập1 – Phần 1 ( The Glory): Ánh mắt mong chờ, khát khao đợi người thân đến
để bảo lãnh ra khỏi đồn không khỏi khiến người xem xót xa. Chờ mãi, chỡ mãi
trong thấp thỏm hy vọng bóng dáng người mẹ sẽ xuất hiện …nhưng rồi thất vọng.
Hận của nhân vật nữ
chính dần dần sâu hơn, rõ hơn khi chính hành động dửng dưng, lạnh lùng, mu muội
đánh đổi tương lai con gái bằng khoản tiền bồi thường để thỏa hiệp của người mẹ.
Không một chút lưỡng lự, cũng chẳng ngại che giấu vẻ mặt bất ngờ, sung sướng,
tham lam trước xấp tiền dày, mẹ nữ chính đã ký ngay vào đơn đồng ý cho con thôi
học.
Người mẹ nữ chính sẵn sàng đứng về phía kẻ đã gây ra những tổn thương về cả
thể xác và tâm hồn con gái mình. Không dừng lại ở đây, bà mẹ vô trách nhiệm chẳng
động viên, hỏi han, cũng chẳng gặp con để xem xét vết thương của con mà mình lặng
lẽ ôm đống tiền bồi thường bỏ đi với nhân tình, trực tiếp đẩy một đứa trẻ cấp 3
với thân thể đầy thương tích, đau đớn vào cảnh bơ vơ, không nơi nương tựa,
không chỗ trú ngụ. Đồng thời, gây nên vết thương lòng sâu sắc mất mát, bàng
hoàng, thất vọng đẩy nữ chính chưa tốt nghiệp cấp ba, chưa vững vàng và trưởng
thành về tâm lý tìm đến suy nghĩ cái chết để giải thoát. Nhưng lúc này Hận của
nhân vật nữ chính chỉ dừng lại ở sự mất mát, tổn thương,…
Hận đối với người thân duy nhất của nữ chính không dừng lại. Nếu phần 1,
người mẹ xem cô là công cụ kiếm tiền một lần, thì tiếp tục khi cô tìm được lý
do để sống tiếp, vất vả làm ngày đêm kiếm được chỗ ở ổn định, người mẹ lại tìm
đến ngôi nhà mà nữ chính sống, lấy danh nghĩa là mẹ và rút toàn bộ tiền cọc
thuê nhà rồi bỏ đi. Nỗi Hận dâng lên đến ngưỡng đỉnh điểm khiến cô thầm quyết định
đoạn tuyệt quan hệ và trốn tránh mẹ mình suốt 18 năm.
Những tưởng người mẹ này đã biến mất vĩnh viễn sau khi lấy tiền cọc nhà của
con, nhưng không bà vẫn nhởn nhơ tìm cơ hội để quay lại và bòn rút con gái
mình. Khi được kẻ thù không đội trời chung của con gái chỉ chỗ làm việc của cô,
bà đã tìm đến để “quậy phá”, dùng danh nghĩa mẹ của Giáo viên chủ nhiệm của con
để vòi tiền từ các phụ huynh học sinh. Trực tiếp đẩy con mình vào cảnh thất
nghiệp.
Không dừng lại ở đó, bà còn ngang nhiên đến chiếm dụng ngôi nhà của con gái
để ở, và dắt người tình về đó. Đỉnh điểm là sự việc bà hất tung bếp gas, đốt
cháy một phần căn phòng, mặc dù biết con gái sợ lửa. Hình tượng người mẹ tàn ác
và tính cách không hề thay đổi chính là nguyên nhân khiến vết thương lòng của
nhân vật nữ chính không thể lành, khiến nỗi hận không có cách nào hóa giải. Bà
mẹ âm thầm giết chết tâm hồn cô và đẩy cô lún sâu vào những thù hận trong lòng,
lẽ ra nỗi hận đã có thể hóa giải nếu như năm xưa cô vẫn được một người mẹ đùm bọc
và che chở cô như những người mẹ khác. Ở điểm này, tính hận hình thành do bởi
“sự tích tụ những mong mỏi khát khao không được đáp trả” tạo thành phẫn uất, là
sự tức giận và cay đắng tuôn ra từ đáy sâu tâm hồn.
Ngoài những vấn đề liên quan đến tính cách của nhân vật người mẹ, thì nỗi hận
bao trùm chính là nỗi hận về hoàn cảnh gia đình nghèo khó. Không được sinh ra
và lớn lên trong gia đình giàu có để được hưởng cuộc sống xa hoa như những người
bạn cùng trang lứa. Những gia đình có thể dùng tiền để mua được tất cả. Rộng ra
hơn là nỗi hận về sự đối lập giai cấp giàu - nghèo trong xã hội.
2.1.2. Hận đối với hệ thống tư pháp
Luật pháp HQ, đã gián tiếp đẩy nhân vật chính vào đường cùng. Câu nói của
người mẹ “Tao chỉ cần đến văn phòng phường, xin một tờ giấy ra là biết ngay địa
chỉ của mày. Ngay cả khi mày thay tên đổi họ”. Đây chính là điểm yếu của luật
pháp, những người thân ruột thịt có thể đến văn phòng phường để xin giấy về người
thân của họ. Khi chi tiết này lên phim, nhà đài Yonhap NEWS một trong số những
kênh tin tức lớn nhất của Hàn Quốc đã lên bài đính chính sự thật. Họ phủ nhận
tính thực tế của chi tiết này, do “Đạo luật đăng ký quan hệ gia đình tuân theo
quyết định vi hiến của Tòa án Hiến pháp” đã được sửa đổi vào năm 2020.
Theo “Đạo luật đăng ký quan hệ gia đình trước đây, không áp đặt bất kỳ hạn
chế nào đối với thủ phạm bạo lực gia đình trong việc xem xét và cấp giấy chứng
nhận quan hệ gia đình của vợ/chồng và con cái của họ. Do đó, ngay cả khi nạn
nhân chuyển đi hoặc thay đổi tên vẫn có thể tìm được.” Tuy nhiên, ngày nay đạo
luật này đã được sửa đổi vào 2020, nên khi nhân vật nói rằng có thể dễ dàng tìm
hiểu thông tin là không chính xác.
https://www.yna.co.kr/view/AKR20230316173800004. Tuy nhiên, bài đính chính này,
cũng ngầm khẳng định rằng thông tin kia từng là sự thật từ những năm 2020 trở về
trước. Tức là những nạn nhân của bạo lực gia đình đã phải chịu đựng trong một
khoảng thời gian rất dài.
Thêm nữa, luật pháp chỉ xem xét áp dụng luật này với những “Thủ phạm của bạo
lực gia đình” tức là người gây ra vụ việc phải bị nạn nhân tố cáo và được toà
phán quyết có tội. Tuy nhiên, những nạn nhân của bạo lực gia đình thường không
có đủ tiếng nói, can đảm hoặc không có đủ quyền lực, không đủ tuổi để thực hiện
những việc này. Do đó, phần lớn nạn nhân đều phải cắn răng chịu đựng tình trạng
bạo lực gia đình này.
Không chỉ thế, trong
phim, Cục cảnh sát chính là nơi đại diện cho cơ quan luật pháp. Thế nhưng, đối
diện với vụ việc nhân vật chính tố cáo bị bạn bè bắt nạt, hành hạ thì vụ việc lại
nhanh chóng được dàn xếp, vì Cục trưởng cảnh sát là bạn của mẹ nhân vật phản diện.
2.1.3. Hận đối với hệ thống giáo dục
Thể hiện ở 2 giai đoạn: giai đoạn còn là học sinh cấp 3, và giai đoạn đi
làm giáo viên.
Giai đoạn học sinh:
Ở trường học, khi bị nhóm bạn nhân vật phản diện Yeon Jin bạo hành thể xác
lẫn tinh thần, cơ thể đầy vết thương, cô bé báo với thầy giáo chủ nhiệm nhưng
thầy chỉ đứng xem, bỏ qua cho là trò đùa giữa bạn bè. Đến lúc bị hành hạ, cơ thể
tứa máu, Dong Eun trực tiếp gọi điện thông báo cho đồn cảnh sát, nhân vật thầy
chủ nhiệm đã đến đồn cảnh sát để bảo lãnh.
Giai đoạn làm giáo viên:
Đây là giai đoạn nhân vật nữ chính đã trưởng thành và có đủ tư cách bằng thực
lực để trở thành giáo viên. Thế nhưng, hệ thống Giáo dục sau 18 năm vẫn không
thay đổi như mong đợi. Nếu không có mối quan hệ, thì cô khó vào được vị trí
mong muốn. Vì vậy, nhờ nắm được điểm yếu của Hiệu trưởng trường tiểu học nơi
con gái của Yeon Jin- nữ chính phản diện học, cô trở thành giáo viên của trường.
Nhưng ở đây, có những đồng nghiệp ganh ghét, luôn tìm sơ hở của cô để đe dọa, ức
hiếp, bắt buộc cô làm theo ý họ. Không chỉ vậy, nhân vật thầy giáo đồng nghiệp
này lại là một tên biến thái, ấu dâm chuyên chụp những bức ảnh nhạy cảm của các
em học sinh nữ. Bên cạnh đó, nhân vật Yeon Jin ỷ thế quyền lực đã có đe
dọa buộc cô thôi việc, và nếu không làm theo sẽ khiến cô mất việc.
Những yếu tố về gia đình, hệ thống luật pháp, giáo dục là tác nhân gián tiếp
mang tính khách quan khiến nỗi Hận chồng chất lớn lên đa dạng cung bậc: từ tin
tưởng, mong mỏi, hy vọng, khát khao, thất vọng,
tuyệt vọng, phẫn uất, oán hận rồi căm thù. Còn nhóm phản diện – đặc biệt
nữ chính bắt nạt Yeon Jin chính là nguyên nhân trực tiếp tác khiến “Giải Hận”
bùng phát: Từ nuốt hận, chịu đựng chuyển sang báo thù.
2.1.4. Hận nhân vật phản diện
Yeon Jin- kẻ cầm đầu bắt nạt
Nhân vật Yeon Jin là người trực tiếp gây ra tổn thương thể
xác, tinh thần và ép nữ chính đến đường cùng thời học sinh. Với dung mạo xinh đẹp,
giàu có, dưới vỏ bọc thánh thiện, nụ cười rạng rỡ nhưng bên
trong, cô gái này chuyên cầm đầu bắt nạt những bạn học sinh nữ trong trường, lấy
đó làm thú vui.
Nhân vật chính chỉ vì xuất thân nghèo
khó đã rơi vào tầm ngắm bắt nạt của nhóm bạn Yeon Jin. Đơn giản vì lý do không vừa mắt, cảm
thấy bị xúc phạm khi đẳng cấp gia đình khác nhau lại cùng học chung một lớp.
Yeon Jin sai vặt Yeon Jin phục tùng theo mệnh lệnh. Khi không nghe lời làm theo
thì bắt nhốt vào phòng đe dọa, cưỡng ép, dùng vũ lực đánh đấm, dùng dao rạch cắt
da bạn mình, thậm chí dùng cả máy ép tóc để đốt da Yeon Jin. Chưa dừng lại,
Yeon Jin còn sai Myeong O cưỡng hiếp Yeon Jin rồi đến phòng trọ của cô để
quậy phá, đe dọa. Yeon Jin thấy Dong-eun là một kẻ lép vé, yếu đuối, cả cảnh
sát, trường học, thậm chí bố mẹ cũng không có ai bảo vệ nên càng lấn tới.
Bị xúc phạm thể xác, danh dự,
tinh thần, lấy đi người thân, tuổi thơ, nụ cười hồn nhiên và ước mơ của cô khiến
nỗi “Hận” trong nhân vật chính đi đến “tức nước vỡ bờ”. Hận của Dong-Eun với
Yeon Jin được lột tả qua câu thoại: “có vài nỗi hận thù như sự khát khao vậy.
Đôi mắt của cô ấy tối đi khi vui vẻ. Đôi môi cô ấy cong lên khi cười. Từng sợi
tóc xinh đẹp của cô ấy. Gộp lại tất cả. Đó chính là Hận thù”. Hận thù căm phẫn
đầy ám ảnh, cô đơn, đớn đau cứ dai dẳng đeo bám theo Dong-Eun hàng đêm, trở
thành vết sẹo trượt dài nhức nhối, dày vò tra tấn hàng đêm.
Nhân vật Moon Dong Eun với đôi mắt, nụ cười trống rỗng qua sự thể hiện
của Song Hye Kyo đã nói lên nỗi hận, những đau đớn và mất mát mà nhân vật trải
qua.
2.3. Hóa giải “Hận’ của nhân vật chính diện- Moon
Dong Eun (Song Hye Kyo)
Cách giải hận của nữ chính Moon Dong Eun (Song Hye Kyo)
trong phim vừa quen thuộc vừa mới mẻ. Vốn là nhân vật mạnh mẽ, ngay từ đầu khi
bị bắt nạt, cô bé đã phản kháng bằng cách yêu cầu đối phương dừng lại, giải
thích cho kẻ bắt nạt mình làm vậy là phạm tội, sau đó vùng vẫy để thát khỏi sự
kìm kẹp, khống chế, khóc lóc, van xin, cầu cứu. Tiếp đó cô bé nhẫn nhịn, nuốt
nước mắt vào rồi báo với giáo viên chủ nhiệm, báo với cảnh sát,…Nấc thang cảm
xúc giải hận ban đầu đi theo đúng quy trình một đứa trẻ bị bắt nạt mà giáo dục
trên trường dạy cho một đứa bé cách tự bảo vệ mình.
Thế nhưng, khi áp dụng
những gì nhà trường dạy dỗ không có kết quả, cô bé bị cô lập, cô đơn, không tìm
được điểm tựa, Moon Dong Eun nhẫn nhịn, trốn đến một nơi không ai thấy mặt yếu
đuối của mình, giải tỏa khóc, hét đầy ấm ức oán thán và nghĩ đến cái chết để hết
khổ.
Đối diện với cái chết tưởng chừng là cách giải thoát tốt nhất, Dong-Eun sợ
hãi, lùi xuống khóc nức nở, nằm trên nền tuyết, lấy tuyết chà xát lên vết
thương phỏng rộp, nóng rát, ngứa ngáy để mong quên đi nỗi đau thể xác đang giày
vò. Và sâu thẳm là mượn cái đau ngoài da để giảm đi sự tổn thương lòng khi bản
thân chẳng làm gì sai mà bị mẹ ruột, thầy cô, bạn bè đều ghét bỏ, đối xử với cô
như sự tồn tại của cô là một tội lỗi, một sự sai trái.
Sau đêm nằm ngủ co quắp ngoài đêm đông buốt giá, Dong Eun với ý chí kiên cường
một lần nữa quyết tâm vạch trần tội ác của nhóm bạn bạo hành và thầy giáo chủ
nhiệm bằng lý do viết trên tờ đơn xin thôi học. Cô cứng rắn tranh luận với thầy
giáo: “ Bạn bè tát nhau là ổn ư? Thầy khoe con thầy là vào đại học sư phạm nhỉ?
Vậy nếu con thầy bị bạn bè tát thì có ổn không?”
Với nhóm bạn, cô can đảm chủ động đến
trước mặt để hỏi về ước mơ của từng người, nắm rõ thông tin về đối phương để nhận
nhịn chờ đợi cơ hội trả thù.
Khi bị đuổi học, Dong Eun với ánh mắt lạnh lùng, không cười, đôi mắt vô hồn
lao vào làm việc ở tiệm Kimpap, ở tiệm nhổ lông gà, ở xưởng dệt và dành thời
gian học tập, quyết tâm vươn lên thi vào trường Đại học sư phạm để thay đổi số
phận với mục tiêu trả thù những kẻ đã gây ra tổn thương cho cô.
Từng bước giải hận thông qua trực tiếp báo thù bắt đầu khi Don-Eun trở
thành Giáo viên. Khi Dong Eun chủ nhiệm lớp con của Yeon Jin đã đặt ra các quy
tắc cho học sinh, trong đó có đề cập đến việc “không được phân biệt đối xử,
đánh bạn vì mình mặc đồ đẹp em hơn bạn, đi xe đẹp hơn bạn…nếu không cô sẽ không
nhân nhượng và bắt bố mẹ các em trả giá, không tha thứ…”.
Đối với người mẹ bỏ rơi mình, cô quyết định tránh Hận bằng cách rời đi lặng
lẽ và biệt tích để mong không gặp lại bà. Đến lần bị hại cuối cùng, cô mới quyết
định đưa bà vào bệnh viện “Tâm thần”, để bà sống quãng đời còn lại trong sự ăn
năn. Thay vì giải hận bằng tha thứ, buông bỏ, Dong Eun chọn cách tự tay cho mẹ
mình phải trả giá trong giam hãm.
Đối với thầy giáo chủ nhiệm: Cô đã mượn chính bàn tay con trai thầy giáo hại
ông chết qua chi tiết kể ra quá khứ đen tối của ông với người con trai đang sắp
thăng chức. Người con cảm thấy cha cản đường sự nghiệp nên âm thầm để người cha
ra đi trong sự danh giá mà trước giờ mọi người vẫn nghĩ (qua chi tiết không
chưa thuốc trị cơn hen của cha).
Đối với nhóm phản bắt nạ cô trong quá khứ: Cô lợi dụng điểm yếu và xích
mích của nội bộ để khiến tự nhóm bạn phản bội, nghi kỵ, giết hại lẫn nhau.
Trên hành trình giải Hận của mình, Dong Eun thực sự tìm được ý nghĩa thật sự
của sự giải Hận đó là giúp đỡ con gái cô Kang đi du học Mỹ, giúp cô Kang báo
thù người chồng vũ phu.
Thế nhưng, khi kế hoạch báo thù hoàn thành, trong tập cuối Dong Eun đã có ý
định tự sát. Chi tiết này cho thấy “hận” có một sức mạnh rất lớn khiến một người
có nghị lực sống mãnh liệt, nỗ lực mãnh liệt để thực hiện việc “giải hận”. Sau
khi “giải hận” thay vì vui vẻ sống tiếp thì cô lại muốn tự sát vì giường như mục
đích sống của cô đã hết.
Nhưng cô đã tiếp tục sống tiếp nhờ mẹ Yeo Jeong cản lại, kể lại quá khứ và
người cha bị sát hại. Lại một lần nữa cô sống để “giải hận”, nhưng lần này
không phải cho bản thân mà “giải hận” cho người cô yêu thương.
Tiểu kết:
Dong Eun thề sống để báo thù, “nuốt hận” trở thành động lực sống mãnh liệt
để báo thù, đòi lại công bằng. Thế nhưng khát khao trong lòng nhân vật chính
không phải là việc báo thù giải hận bằng cách gây tổn thương cho bất kỳ ai mà
sâu thẳm cô mong muốn chính những kẻ ác cúi đầu, biết lỗi, nhận lỗi và xin lỗi.
Cô mong muốn vấn nạn bạo lực học đường không còn xảy ra cho những thế hệ tương
lai. Mong muốn pháp luật công bằng, cuộc đời vẫn còn công lý. Mong muốn xã hội
cùng chung sống bằng tấm lòng yêu thương, che chở, sẻ chia, cùng giúp nhau…
Bên cạnh nhân vật nữ chính Dong Eun, tuyến nhân vật chính diện còn có cô
Kang Hyun Nam (Yum Hye Ran)- một người phụ nữ là nạ nhân của bạo hành gia đình.
Nỗi Hận nhân vật này xuất phát từ người chồng vũ phu và sự bất lực của bản thân
vì không bảo vệ được cho gái cũng như không thể cho con gái cuộc sống đủ đầy, một
gia đình hạnh phúc, đầy đủ tình yêu thương của ba mẹ. Hận trở thành động lực
quyết tâm cho cô Kang thay đổi mình, từ một cô giúp việc, cô chọn hợp tác, đồng
hành cùng nhân vật nữ chính để giết ông chồng vũ phu và giúp con gái thực hiện
được giấc mơ du học.
Không những cô Kang, hành trình báo thù của nữ chính Dong Eun còn có sự
tham gia giúp đỡ của mẹ con bác sĩ Joo Yeo Jeong (Lee Do Hyun). Hận của gia
đình bác sĩ này xuất phát từ cái chết của người cha bác sĩ vì lòng tốt cứu sống
một tên sát nhân lại bị chính kẻ đó hại chết. Và tên sát nhân này vẫn sống nhởn
nhơ trong tù, không ăn năn, hối cải. Đồng thời liên tục gửi thư khiêu khích tới
con trai bác sĩ khiến nỗi đau mất đi người cha thân yêu, niềm tin công lý trong
anh bị sụp đổ. Và cách giải Hận của mẹ con bác sĩ Joo, đó là ủng hộ nhân vật nữ
tìm lại công bằng, đồng thời thay luật pháp xử lý tên tội phạm nguy hiểm đó.
Mặt khác, bác sĩ Joo còn giúp nhân vật nữ chính tìm lại động lực sống bằng
tình yêu chân thành.
CHƯƠNG 3: NỖI
HẬN CỦA NHÂN VẬT PHẢN DIỆN TRONG
PHIM THE GLORY
3.1.
Biểu hiện và phân loại nỗi hận của nhân
vật phản diện
Tuyến nhân nhân vật phản diện thường được biết đến như là
những nhân vật giúp xây dựng kịch tính cho bộ phim, đẩy bộ phim đến cao trào từ
đó giúp cho nhân vật chính có thể thể hiện được đúng bản chất của mình. Đây là
tuyến nhân vật đóng vai trò là mắt xích chính trong phim, người tạo nên những
xung đột, những chướng ngại vật hoặc thách thức cho nhân vật chính. Và khi nhân
vật chính có thể vượt qua hoặc giải quyết các xung đột đó, ta thấy được sự trưởng
thành về mặt tư tưởng, tâm lý của nhân vật chính.
3.1.1.
Nhân vật Yeon
Jin (Lim Ji Yeon)
Nhân vật Yeon Jin là nhân vật phản diện chính của bộ
phim, người cầm đầu nhóm bạo lực trường học, kẻ thù chính, người mà Dong Eun muốn
báo thù. Sinh ra trong gia đình giàu có, sau khi tốt nghiệp trở thành người dẫn
chương trình thời tiết, có người chồng tài giỏi cùng một cô con gái đáng yêu.
Thế nhưng vào thời còn đi học, hay đã đi làm cô đều lấy việc bạo hành người
khác bằng hành động, và lời nói làm những điều đương nhiên. Những người cấp dưới
phải phục tùng tuyệt đối, và những người bạn cũng phải nghe theo sự sắp xếp của
cô.
Đầu tiên phải để đến thời điểm, Dong Eun từ chối dọn nhà
vệ sinh cho Yeon Jin. Cô đã không thể chấp nhận được hành động này của Dong
Eun, từ đó nhen nhóm một nỗi “Hận”. Nỗi hận của Yeon Jin được xếp vào nhóm “khi
nhu cầu hay ý chí bị sụp đổ vì những yếu tố khách quan do người khác gây ra”. Từ
lúc sinh ra chưa ai làm trái ý mình, thì hành động này của Dong Eun như nút bật
chạm vào “vùng cấm” của Yeon Jin, khiến cô không thể chấp nhận được và ngay lập
tức thể hiện nỗi hận ra ngoài. Có thể nói rằng, nỗi “hận” của Yeon Jin ở đây là
“tính xấu”, là sự vô lý, là điều gì đó không nên xuất hiện trong tính cách của
một con người. Tuy nhiên, đã sinh ra hận, thì phải tìm cách “giải hận”, mang trọng
trách của nhân vật phản diện chính của bộ phim, Yeon Jin không thể chọn cách
“nuốt hận” vào trong mà chọn cách “giải hận” ra bên ngoài, từ đó dẫn đến mong
muốn “phục thù”. Thế nhưng sự phục thù ở đây không phải là vươn lên, cố gắng
thay đổi bản thân mà là đạp đổ người khác xuống. Đối tượng “giải hận” của Yeon
Jin không ai khác chính là Dong Eun. Cô đã tìm mọi cách để trả thù như quậy phá
phòng trọ, gọi bạn bè đến đánh đập, dùng máy sấy tóc gây ra những vết thương
bên ngoài và sự sỉ nhục, lăng mạ gây ra những vết thương tâm lý cho Dong Eun được
xem là cách giải hận của Yeon Jin. Và những việc này không chấm dứt cho đến khi
Dong Eun nộp đơn xin thôi học ở trường.
Thứ hai, khi Dong Eun tố cáo bị Yeon Jin cùng nhóm bạn bắt
nạt và báo cảnh sát. Ngay lập tức mẹ Yeon Jin đã dùng tiền để che lấp sự việc
nhưng bà vẫn trách mắng Yeon Jin vì không làm theo những điều mê tín của mình dạy
bảo. Tình huống này là hoàn cảnh xuất hiện nỗi hận tiếp theo, “hận” không thể
làm theo điều mình muốn trong gia đình. Đây có thể được xem là một chấn thương
thời thơ ấu của cô với mẹ. Người mẹ luôn tin vào những điều mê tín dị đoan và
áp đặt những lời phán của “bà đồng” lên những việc cô phải làm. So với nỗi “hận”
thứ nhất xuất phát từ sự ganh ghét đơn thuần thì nỗi hận này mang tính gốc rễ
hơn. Nó xuất phát từ gia đình, từ người mẹ luôn bảo bọc cô một cách thái quá,
bao che cả cho những việc làm sai trái của con. Người mẹ thoạt đầu trông có vẻ
như một người quan tâm đến con cái, nhưng thực chất bà chỉ quan tâm đến thể diện
của bản thân.
3.1.2.
Nhân vật Sa
Ra (Kim Hieora)
Trong nhóm bắt nạt, nhân vật Sa Ra cũng là nhân vật “ngậm
thìa vàng” giống Yeon Jin khi được sinh ra trong gia đình giàu có, dù không
thích nhưng vì bị người cha mục sư bắt ép, cô đã miễn cưỡng trở thành thành
viên của ca đoàn và phải đi lễ nhà thờ thường xuyên dù không hề có đức tin.
Nhìn chung, nỗi “hận” của nhân vật Sa Ra cũng khá giống với
nỗi hận của Yeon Jin, khi không được sống theo cuộc đời của mình, mà phải tuân
theo sự sắp đặt của bố mẹ. Cô với Park Yeon Jin tạo thành một bộ đôi có hình tượng
sang chảnh, luôn cười cợt những hành động, trang phục quê mùa của người khác.
Nhân vật Lee Sa Ra biết những hành động bắt nạt của Park Yeon Jin với những người
khác là không đúng nhưng cô không những không ngăn cản mà còn hùa theo và xem
đó là niềm vui. Trái lại với Yeon Jin, cô còn không buồn che giấu bản tính của
mình. Sự bốc đồng, tính cách bạo lực lẫn cảm xúc bộc phát do lên cơn nghiện được
thể hiện rất rõ ràng. Chỉ đơn giản cô không thích Dong Eun hay bất cứ một ai đó
yếu thế thì cô sẽ biểu hiện hoàn toàn bằng gương mặt tức giận, kinh bỉ, coi thường.
Kể cả sau này khi chính cô bạn thân Yeon Jin tung tin tức nghiện ngập khiến cô
vào tù thì Sa Ra cũng không che dấu nỗi hận của mình, trực tiếp thể hiện ra.
Ngoài ra, là một hoạ sĩ cô mang trong mình một nỗi “hận”
khi những tác phẩm của mình không được mọi người công nhận. Cô phải thuê những
người thợ vẽ khác để vẽ thay, rồi lấy đó làm tác phẩm của mình. Thế nhưng sau
cùng những tác phẩm của cô chỉ là công cụ để bố mình trốn thuế. Nỗi hận này xảy
ra có mâu thuẫn giữa hai thế lực, đó là năng lực của bản thân và năng lực ý
chí.
3.1.3.
Nhân vật Jae
Joon (Park Sung Hoon)
Jeon Jae Joon là thiếu gia tài phiệt có cuộc sống giàu
sang, ăn chơi khét tiếng. Trong suy nghĩ của anh, tiền có thể giải quyết được mọi
thứ trên đời, không có gì mà tiền không làm được, thế nhưng anh đã không thể có
được Yeon Jin. Đây chính là nguyên nhân cho nỗi “hận” của anh.
Thứ nhất, anh đã thích thầm cô bạn cùng nhóm Yeon Jin từ
những ngày còn đi học. Tuy nhiên, cô không hề có ý định muốn lấy một người như
anh làm chồng mặc dù cả hai đã từng có quan hệ tình cảm. Nhìn thấy người mình
thương bước lên lễ đường cùng với người khác thì sao có thể không ôm mối “hận”.
Thứ hai, Jae Joon đã ngoại tình với Yeon Jin ngay trước
thềm lễ cưới khiến Yeon Jin mang thai, sinh ra bé Ye Sol. Có điều Yeon Jin
không cho Jae Joon biết Ye Sol là con hắn. Đến khi Dong Eun tiết lộ, Jae Joon mới
biết sự thật và hắn đã ôm “hận” từ đó. Nỗi hận không thể nào tiến gần hơn con
gái của mình, vì cô bé trên giấy tờ là con của một người khác. Dù đã dùng mọi
cách có thể để tiếp cận giành quyền nuôi con. Tuy nhiên đến lúc kết anh vẫn
không thể có thêm chút tiến triển nào với con gái ruột của mình.
3.1.4.
Nhân vật Hye
Jeong (Cha Joo Young)
Hye Jeong cũng là nhân vật thuộc hội bạn “bạo lực học đường” nhưng khác biệt
hoàn toàn với gia thế của ba người bạn đã đề cập trước, gia đình cô không hề có
xuất thân tài phiệt. Dù chơi chung hội bạn nhưng cô luôn bị Yeon Jin, Sa Ra,
Jae Joon xem thường.
Điều này đã tạo ra một nỗi hận không thể giải toả trong
lòng cô. “Hận” về hoàn cảnh, xuất thân của mình. Cô luôn bị hội bạn khinh thường,
cô đã cố gắng ăn mặc sang chảnh đu theo hội bạn bằng cách mặt những bộ đồ hiệu
của khách gửi giặt sấy ở nhà cô. Dù chơi chung hội nhưng luôn sống trong tủi nhục,
cô hận gia đình không đem lại cho cuộc sống sung túc cho bản thân. Cô muốn tìm
cách trở nên giàu có nhanh chóng mà không cần phải lao động vất vả, cô quyết
tâm lấy chồng giàu. Cô chi nhiều tiền tu sửa nhan sắc cho bản thân, cố gắng
dùng cơ thể để thực hiện mong muốn đổi đời của bản thân. Tuy nhiên đến cuối
cùng, cô vẫn không thể thực hiện được.
Đến đoạn kết, cô lại bắt tay với Dong Eun để trả thù
chính nhóm bạn của mình. Nhưng đây không được xem là hành động hướng thiện,
hoàn lương của cô. Hành động của cô không hề thể hiện sự đồng cảm với Dong Eung
mà chỉ thuần xuất phát từ nỗi “hận” dành cho những người bạn. Nỗi hận bị coi
thường, bị chà đạp bởi những người bạn chơi cùng. Họ cũng nói thẳng vào mặt cô
rằng nếu không có Dong Eun thì chính cô mới là nạn nhân của họ. Nỗi hận này dồn
nén, và đẩy cô hết hành động trả thù tàn nhẫn những người bạn còn lại.
3.1.5.
Nhân vật
Myeong O (Kim Gun Woo)
Khác với hình ảnh hội con nhà giàu như 2 cô bạn Yeon Jin và Sara, hay cậu bạn
Jae Joon, Son Myeong O là thành viên cuối cùng trong hội nhóm bắt nạt. Anh ta
là tên sai vặt của Jae Joon từ thuở trung học đến khi trưởng thành. Trong nhóm
bạn, anh ta là kẻ bị coi khinh nhất vì không có gì trong tay ngoài cái mác “cận
vệ của thiếu gia Jae Joon”. Nhân vật Myeong O là kẻ bất cần đời chính hiệu,
không có tương lai, không có ước mơ và chỉ làm những việc được sai khiến. Tưởng
chừng như anh an phận với thân phận đó của mình, nhưng anh cũng có một nỗi “hận”
đặc biệt đối với những thành viên còn lại. Vì họ chỉ coi anh là công cụ, kẻ sai
vặt chuyên làm những chuyện dơ bẩn cho mình, chứ không hề xem anh như là một
người bạn. Dù anh đã vì họ, không từ bất cứ việc gì. Nỗi hận này là nguyên nhân
trực tiếp khiến anh đồng ý bắt tay với Dong Eun để trả thù những người bạn của
mình. Nhưng đầu óc không biết suy nghĩ cũng khiến nhân vật Myeng O biểu hiện nỗi
hận trực tiếp mà không che dấu. Nhưng chưa thực hiện được thì anh đã gặp bi kịch,
khiến mọi oán hận chỉ dừng lại ở đó.
3.2.
Nguyên nhân hình thành nỗi hận của nhân vật
phản diện
Về nguyên nhân hình thành nỗi hận của nhóm nhân vậy phản
diện có thể tóm thành 3 ý chính như sau: hoàn cảnh gia đình, sự coi thường của
người khác, thiếu năng lực ý chí.
3.2.1.
Hoàn cảnh gia đình
Gia đình ảnh hưởng rất nhiều đến chính tính cách con người
cũng như nguyên nhân hình thành hay cách biểu hiện nỗi hận của mỗi người.
Nhân vật Yeon Jin nhà giàu chính hiệu, có người mẹ cực kỳ
mê tín dị đoan nhưng cũng chiều “hư” con gái, luôn nhờ người bạn của mình lo liệu
những hỗn loạn do con gái gây ra. Sự lạnh lùng của người mẹ và những hành động
thiếu tính giáo dục răn đe con cái của bà đã góp phần tiếp tay cho tội ác của
con gái. Tương tự như Yeon Jin, Sa Ra cũng xuất phát từ một gia đình cuồng tín.
Chỉ khác người cuồng tín là bố của Sa Ra. Ông luôn áp đặt, bắt con gái phải
làm theo ý mình, mà không hề quan tâm đến việc con mình là ai, đang làm những
việc gì.
Jae Joon lại không hề thấy xuất hiện bóng dáng phụ huynh,
mà chỉ được nghe qua lời kể của nhân vật. Điều này cũng chứng tỏ vai trò mờ nhạt
của phụ huynh trong đời sống của nhân vật. Họ bỏ mặc, không quan tâm đến việc
con cái mình đang làm gì ngoài kia chỉ biết kiếm tiền và để lại cho anh một khối
tài sản kếch xù.
3.2.2.
Sự coi thường từ những nhân vật khác
Trái ngược lại các hai nhân vật
trên, nhân vật Myeong O và Hye Jeong lại có nỗi hận về hoàn cảnh khốn khó của
mình. Nên họ cố gắng hoà nhập với nhóm bạn nhà giàu để đỡ cảm thấy tự ti về
hoàn cảnh của mình. Tuy nhiên càng thân thiết, họ lại càng bị coi thường và sỉ
nhục thậm tệ vì xuất thân của mình. Điều này đã dẫn đến nỗi “hận” vì bị coi thường
của hai nhân vật có xuất thân thấp kém hơn trong nhóm bạn.
3.2.3.
Thiếu năng lực ý chí
Sara là một hoạ sĩ cô mang trong mình một nỗi “hận” khi
năng lực không thể đáp ứng được mong muốn của mình. Cô hận mình không thể vẽ ra
được những tác phẩm mà mọi người mong muốn, nên phải thuê những người thợ vẽ
khác để vẽ thay. Cô cũng phụ thuộc vào chất kích thích để vẽ chứ không thể sáng
tạo thiếu nó được.
3.3.
Cách giải quyết nỗi hận của nhân vật phản diện
3.3.1.
Nhân vật Yeon
Jin (Lim Ji Yeon)
Cách giải quyết nỗi hận của Yeon Jin rất đơn giản, cách mà những người được
sinh ra trong gia đình giàu có nhưng không được dạy bảo đúng cách thường làm.
Đó là bạo lực, trừng phạt người gây “hận” cho mình. Từ việc cùng đám bạn học
dùng máy kẹp tóc làm hại Dong Eun, hay đánh đập, quậy phá phòng trọ đã thể hiện
cách giải hận của cô rất tàn bạo, vô nhân tính. Có thể nói, đây là nhân vậy mà
“Ai thuận cô thì sống, còn chống cô thì chết”. Cô sẵn sàng xả hận lên người
khác rồi dùng tiền và quan hệ để che đậy.
3.3.2.
Nhân vật Sa
Ra (Kim Hieora)
Sa ra thì khác, tìm đến chất kích thích để giải toả nỗi “hận” về gia đình
và năng lực của bản thân. Cô chìm trong thế giới hư ảo, không biết đâu là thật
đâu là mơ. Ngoài ra, cô cũng sử dụng phương pháp bạo lực, sẵn sàng dùng bút đâm
người mình ghét tại chỗ đông người. Đây có thể nói là một trong những nhân vật
có cảnh giải hận tiêu cực nhất.
3.3.3.
Nhân vật Myeong O (Kim Gun Woo)
Myeong O mượn danh của những người bạn nhà giàu để dùng bạo lực xả hận lên
người khác, nhưng sau đó khi không thể nuốt trôi nỗi “hận” với người bạn luôn
sai bảo mình thì Myeong O đã lấy sự trợ giúp từ Dong Eun để uy hiếp ngược lại
“những người bạn” để xả hận.
3.3.4.
Nhân vật Jae
Joon (Park Sung Hoon)
“Hận” không thể đến với người mình yêu, anh đã quan hệ với
rất nhiều cô gái trẻ khác để khoả lấp nỗi hận. Anh định cưới Hye Jeong không có
tình yêu, cho cô cuộc sống xa hoa như cô mong muốn, có thể thấy đây như một
cách “giải hận” của anh lên người khác.
Còn sau khi phát hiện ra mình có con gái cùng Yeon Jin,
nhưng lại không thể nhận làm cha đứa bé, anh “ôm hận” và không từ bất kì thủ đoạn,
chiêu trò nào đối với người cha và cả người tình Yeon Jin của mình để giành quyền
được nuôi con. Tuy nhiên mọi thủ đoạn đều bất thành.
3.3.5.
Nhân vật Hye
Jeong (Cha Joo Young)
Cô hận gia đình vì không thể cho cô cuộc sống cô mong muốn. Cô “giải hận” bằng
cách đổi đời, đầu tư cho bản thân phẫu thuật thẩm mỹ để lấy được người chồng
giàu. Cô khoe những chiếc túi hàng hiệu, những xa xỉ phẩm mà cô được người chồng
tương lai tặng cho Yeon Jin. Đây như một cách “giải hận”, nỗi hận đối với Yeon
Jin vì đã luôn xem thường gia cảnh của cô. Cô còn lên mặt với Yeon Jin, khi chiếm
được người tình Jae Joon của cô.
Ngoài ra, cô còn trực tiếp trả thù những người bạn cùng nhóm của mình, bằng
việc đổi thuốc nhỏ mắt của Jae Joon bằng thuốc khác, khiến cậu ta mất thị lực.
Tiểu kết
Xét về biểu hiện, đầu tiên, các nhân vật phản diện này thường có những đặc
điểm muốn người khác phục tùng mình một cách tuyệt đối, nếu không sẽ gặp những
tai họa khó lường. Thứ hai, họ được bộc lộ những cảm xúc tiêu cực một cách bộc
phát. Thứ ba, họ thường coi thường người khác vì nhiều lý do.
Về nguồn gốc những nỗi hận của nhóm nhân vật phản diện, nhìn chung có phần
đơn giản. Đa phần xuất phát từ hoàn cảnh gia đình, cách nuôi dạy con cái của bố
mẹ. Tuy nhiên cũng có sự tham gia của những yếu tố tác động bên ngoài như sự
tác động của những nhân vật khác. Và cũng có xuất phát từ yếu tố bên trong nhân
vật như thiếu ý chí vươn lên, thiếu nghị lực.
Còn về cách giải quyết, đa số các nhân vật phản diện thay vì sử dụng nỗi “hận”
để trở thành động lực vươn lên, thay đổi bản thân như nhóm nhân vật chính diện.
Nhóm nhân vật phản diện này có xu hướng đắm chìm trong nỗi “hận” để rồi bị nó
nuốt chửng. Đa số đều muốn trả thù bằng cách gây hại cho người khác.
KẾT LUẬN
Đề tài xoay quanh tuyến nhân vật chính diện và phản diện
để phân tích Hận đặc trưng của người Hàn. Nhìn chung, Hận của xã hội hiện đại
ngày nay của người dân Hàn Quốc được kế thừa, thấm sâu vào mỗi cá nhân trở
thành Hận tập thể. Tuy nhiên, khác với xa xưa, Hận xuất phát từ lịch sử đau
thương của dân tộc, con người trong xã hội hiện đại xuất hiện những nỗi hận vì
bị bắt nạt khi ở vị trí yếu thế hơn về: xuất thân, trình độ, điều kiện kinh tế,
địa vị xã hội. Không chỉ vậy Hận còn xuất hiện trực tiếp từ gia đình- nơi được
coi là cội nguồn, gốc rễ. Sự thiếu quan tâm của bố mẹ, người thân, việc bắt ép
con cái làm theo ý mình để giữ thể diện, danh dự làm cho những đứa trẻ lớn lên
ngột ngạt. Cách giáo dục từ gia đình, trường học ảnh hưởng đến Hận tiêu cực,
hành hạ người khác như niềm vui giải tỏa, gây sự chú ý là trung tâm vũ trụ
không còn trong sáng đẹp đẽ như vốn có.
Bên cạnh đó, xã hội phát triển, cuộc sống sung túc, đủ đầy
nhưng kèm theo đó là bất công về
nhân và sự lấn lướt quyền lực, bao che, đánh mất đi công
bằng. Đồng thời xuất hiện tham nhũng, tham ô…khiến Hận sâu sắc bao nhiêu thì
năng lượng tiêu cực lại đáng lo ngại.
Ngược lại, Hận vẫn giữ nguyên mặt tích cực của nó. Qua
tuyến nhân vật Hận trở thành động lực vô tận giúp con người lột xác, thay đổi,
vươn lên, thay đổi số phận. Cách giải hận cũng mới lạ, quyết liệt hơn chứ không
nhẫn nhịn, cam chịu như trước. Mặt khác, giải Hận tinh tế đó là thay vì để bản
thân trực tuyến báo thù, gây tổn thương thì cho những kẻ gây tội cùng một nhóm
người tự xử lý, hành hạ và cắn ngược nhau.
Tóm lại Hận trong phim và ngoài đời luôn là chất liệu để
nghệ thuật Hàn Quốc không ngừng phát triển, phản ánh chân thật xã hội. Mõi sự
việc xảy ra đều có nguyên nhân, và có mặt tốt lẫn xấu. Văn hóa Hận trong tính
cách của người Hàn nên được cân bằng, cần điều chỉnh, thay đổi nhưng đồng thời
cũng cần phát huy.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1.
Trần Ngọc
Thêm (2023), Bài giảng giá trị dân tộc Hàn Quốc
2.
Mi Vân
(2023), Cảnh bạo lực ám ảnh trong phim của Song Hye Kyo dựa trên nguyên mẫu có thật,
https://dantri.com.vn/van-hoa/canh-bao-luc-am-anh-trong-phim-cua-song-hye-kyo-dua-tren-nguyen-mau-co-that-20230106115604681.htm
[1]
https://thanhnien.vn/qua-ngot-cua-vinh-quang-trong-thu-han-18523031608433517.htm
[3] Björn Boman (2020) From Oldboy to Burning: Han in
South Korean films Culture & Psychology 2020 26:4, 919-932
[4]
김열규, 『한국인 우리들은 누구인가?』,
자유문학사 1986, 123-133쪽.
[5]
김열규, 『怨恨, 그 짙은 안개』, 범문출판사 1980, 26-27쪽.
[6]
이어령, 중앙일보, 1982-09-22. 「한(恨)과 원(怨)」,
천이두, 『한의 구조 연구』, 70쪽에서 재인용.
[7]
서광선 엮음, 「恨에 대한 민중사회학적 시론」, 『恨의 이야기』, 보리 1988, 61-99쪽.
[8]
http://tranngocthem.name.vn/nghien-cuu-vhh/vhh-the-gioi/33-vai-tro-cua-tinh-cach-dan-toc-han-quoc-co-so-sanh-voi-viet-nam.html#:~:text=H%E1%BA%ADn%20l%C3%A0%20m%E1%BB%99t%20n%C3%A9t%20%C4%91%E1%BA%B7c,chi%E1%BA%BFn%20tranh%20Nh%C3%A2m%20Th%C3%ACn%20tk.
[9]
Shim, Jung-Soon (19 August 2004), "The Shaman and the
Epic Theatre: the Nature of Han in the Korean Theatre", New Theatre Quarterly, Cambridge
University Press, 20 (3): 216–224,
[10]
Huer, Jon (22 March 2009). "Psychology of Korean Han". The Korea Times. Retrieved 1 July 2020.
[11]
https://vi.wikipedia.org/wiki/Phim_truy%E1%BB%81n_h%C3%ACnh
[12]
https://dantri.com.vn/van-hoa/canh-bao-luc-am-anh-trong-phim-cua-song-hye-kyo-dua-tren-nguyen-mau-co-that-20230106115604681.htm
[13]
https://tudienwiki.com/nhan-vat-chinh-dien/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét