Tổng thống
Kim Dae- jung (nhiệm kỳ 1998 ~ 2003)
1. Lý do chọn
đề tài
Kim Dae-Jung
là một chính trị gia lớn ôm tham vọng trở thành “Kennedy của Hàn Quốc”, được ví
như kẻ thù không đội trời chung với cựu tổng thống Park Chung- hee vào những
năm 1971. “Kim nổi lên như một trong những diễn giả nhiệt thành nhất ủng hộ
dân chủ và chấm dứt chế độ độc tài, quân sự ở Hàn Quốc.[1]” khiến Park Chung-Hee
tuyên bố thiết quân luật và buộc phải sử dụng đến những chiêu trò chính trị
thông qua cơ quan tình báo khét tiếng KCIA và những tên côn đồ để hạ bệ Kim
Dae-Jung. Suốt 50 theo đuổi sự nghiệp chính trị, ông Kim đã ba lần thất bại
trong các cuộc bầu cử Tổng thống, từng bị bắt có, bị bắt giam và kết án tử hình
năm 1979 trước khi giành được chiến thắng năm 1997. Trong suốt thời kỳ đương
nhiệm giai đoạn 1998-2003, với vai trò là tổng thống thứ 15 của Đại Hàn Dân
Quốc, Kim Dae-jung đại diện bền bỉ với tiếng nói dân chủ hóa, công bằng kinh tế
đã thành công dẫn dắt Hàn Quốc vượt qua khủng hoảng kinh tế tiền tệ châu Á năm
1997, đồng thời để lại di sản “Chính sách Ánh Dương”, mở ra tiến trình hòa
giải, không khí hòa hợp giữa hai miền Triều Tiên với Mỹ trong suốt gần 1 thập kỷ
và được quốc tế công nhận trao giải Nobel Hòa bình vào tháng 12 năm 2000. Tuy
nhiên, bí mật về việc Kim Dae-Jung đã trả ít nhất nửa tỷ đô la cho Kim Jong II
để tạo điều kiện thuận lợi cho hội nghị thượng đỉnh liên Triều lần thứ nhất
diễn ra vào ngày 13 tháng 6 năm 2000
liệu ảnh hưởng đến hình ảnh Kim Dae-jung là: “một nhà lãnh đạo quốc gia vĩ đại và một nhà lãnh đạo toàn cầu chu
đáo, người đã cống hiến cả cuộc đời mình cho quá trình dân chủ hóa đất nước của
mình và tiếp cận nhân đạo đối với các vấn đề cấp bách nhất của thế giới, bao
gồm cả các vấn đề giữa Bắc và Nam Triều Tiên" như Chủ tịch Hội Châu Á Vishakha Desai bày tỏ vào năm 2009
hay không?
*** sửa lại :
Kim Dae Jung là tổng thống người Hàn Quốc duy nhất được nhận
giải thưởng Nobel Hòa bình vào năm 2000. Theo tác giả Jon
Herskovitz của Reuters: “Kim nổi lên như một trong những diễn giả nhiệt thành nhất ủng
hộ dân chủ và chấm dứt chế độ độc tài, quân sự ở Hàn Quốc[2]”. Vì vậy, Kim Dae
Jung được ví như kẻ thù không đội trời chung của tổng thống Park Chung Hee và Chun
Doo Hwan.
Kim Dae Jung từng ba lần thất bại bước vào nhà Xanh vào năm
1971, 1987 và 1992. Năm 1998, ông chính thức đắc cử tổng thống trong bối cảnh
làn gió dân chủ hóa chính trị đang lan rộng khắp nơi; kinh tế Hàn Quốc đang
trên bờ vực thẳm với cuộc khủng hoảng suy thoái tiền tệ năm 1997 chưa từng
thấy; xã hội bất công, bất ổn, mất niềm tin với vấn nạn tham nhũng tham ô, thất
nghiệp; quan hệ ngoại giao hai miền Nam Bắc trên bán đảo Triều Tiên căng thẳng
trong sự e dè và nghi ngại lẫn nhau. Đây là thời điểm đủ chín muồi để Kim Dae
Jung chính thức bước lên vũ đài chính trị với bước chuyển giao quyền lực trong
nền dân chủ hòa bình và chính cá nhân ông đã tranh thủ thời thế để tạo ra thay
đổi cho lịch sử Hàn Quốc giai đoạn 1998 ~ 2003. (theo quan điểm của
Plekhanov[3] và Margaret MacMillan[4] -Giáo sư Lịch sử IR
tại Đại học Oxford).
Trước những khó khăn đó, cựu tổng thống Kim Dae Jung đã trải
qua hành trình như thế nào để nắm quyền lực chính trị tối cao? Ông đã dẫn dắt
Hàn Quốc vượt qua khủng hoảng kinh tế bằng cách nào? Và để mở ra tiến
trình hòa giải, không khí hòa hợp giữa hai miền Triều Tiên với Mỹ trong suốt
gần 1 thập kỷ, Kim Dae Jung đã khéo léo sử dụng bí quyết ngoại giao gì? Cuối
cùng, liệu chính sách Kim Dae Jung có tồn tại mặt sai lầm hay không? Đi tìm câu
trả lời cho bốn câu hỏi này chính là lý do để đề tài “Tổng thống Kim Dae Jung-
những điều chưa biết” được thực hiện.
2. Lịch sử
nghiên cứu
3. Bối cảnh
chính trị- kinh tế- văn hóa- xã hội:
Trước những
năm 1997:
Chính trị Hàn
Quốc: Từ
những năm 1996, làn gió dân chủ hóa chính trị đang lan rộng
khắp nơi, mở ra triển vọng rất lạc quan chứng minh Hàn Quốc đã đứng vào hàng
ngũ các nước phát triển.
Kinh tế - xã
hội Hàn Quốc: Sự thông đồng giữa chính phủ và các tập đoàn
kinh tế trở thành thông lệ suốt hơn thập kỷ đã dẫn đến những tiêu cực như: doanh nghiệp đút lót tiền cho người nhà của Tổng
thống, rồi thân nhân Tổng thống lại lợi dụng quyền hạn để nhờ vả những cơ quan
Chính phủ ưu tiên, kiếm lời cho mục đích cá nhân. Không chỉ thế, chuỗi tập
đoàn lớn của Hàn Quốc như Sammi, Jinro, Daenong, Hanshin, Kia,… lần lượt tuyên
bố phá sản để lại khoản nợ khổng lồ. Hãng xếp hạng tín nhiệm Standard &
Poor's (S&P) của Mỹ đã đánh giá Hàn Quốc là “yếu kém” về tín dụng quốc gia.
Các nhà đầu tư nước ngoài đồng loạt rút vốn. Hàn Quốc buộc phải xin cứu trợ tài
chính từ IMF kèm điều kiện tái cơ cấu và sa thải hàng loạt. Vào năm 1998 khoảng
20,000 doanh nghiệp sụp đổ, khoảng 1.300.000 nhân viên bị sa thải.
Xã hội: Trong
bối cảnh đó, người dân Hàn Quốc rơi vào hoàn cảnh vô cùng khó khăn: người người mất
việc, mất nhà, nạn tham ô tham nhũng, bất bình đẳng giàu nghèo,…khiến tâm lý hoang
mang, lo lắng, bất mãn. Nhiều phong trào đấu tranh dân sự nổi lên.
Sau 1997:
Tuy nhiên
Kim
Dae Jung đắc cử tổng thống thứ 15 của Hàn Quốc trong bối cảnh làn gió dân chủ
hóa chính trị đang lan rộng khắp nơi; kinh tế Hàn Quốc đang trên bờ vực thẳm
vớivới cuộc khủng hoảng suy thoái tiền tệ 1997 chưa từng thấy. Khoảng 20,000
doanh nghiệp sụp đổ, khoảng 1.300.000 nhân viên bị sa thải. Xã hội bất công với
vấn nạn tham nhũng tham ô do thông đồng lợi ích giữa chính phủ với doanh
nghiệp. Tín nhiệm quốc gia giảm sút, người người mất việc, mất nhà ở, người dân
sống trong tâm lý hoang mang, lo lắng, mất niềm tin với chính phủ của Kim Young
Sam. Thời cơ đủ chín muồi để Kim Dae Jung chính thức bước lên vũ đài chính trị
với bước chuyển giao quyền lực trong nền dân chủ hòa bình. Bằng bản
lĩnh chính trị, quyết đoán trong cải cách, tái cơ cấu và hiện đại hóa toàn bộ
các hoạt động quản lý đất nước, tổ chức lại nền kinh tế, ông đã dẫn dắt Hàn
Quốc trả toàn bộ nợ cho Quỹ Tiền tệ quốc tế trước thời hạn 3 năm, vượt qua
khủng hoảng phát triển đất nước. Bên cạnh đó với chính sách ngoại giao “ Ánh
Dương” mềm dẻo với Triều Tiên, Kim Dae Jung đã mở ra tiến trình hòa giải,
hòa hợp giữa hai miền Triều Tiên với Mỹ lần đầu tiên trong suốt gần một thập
niên sau đó.
Tài liệu tham
khảo
1. 이재봉 (원광대학교 정치외교학.평화학 명예교수), 미국 외교문서를 통해 본 민주주의자 김대중과 1971년 대통령선거, 2023.03.12 20:46 , truy
cập 23/4/2023, 1:21 PM, http://www.hanion.co.kr/news/articleView.html?idxno=23410
2. 이동우, 2012, 김대중 대통령의 정치리더십 연구, 전북대학교 일반대학원 정치학 국내박사
Luận văn tiến sĩ của Lee Dongwoo
(2012) đã nghiên cứu về vai trò lãnh đạo chính trị của Tổng thống Kim Dae-jung
thông qua cam kết thực hiện ba mục tiêu khi đắc cử tổng thống: khắc phục khủng
hoảng ngoại hối, phục hồi nền kinh tế, cải thiện quan hệ liên Triều và thúc đẩy
dân chủ trên đối tượng nghiên cứu của luận án này là khắc phục khủng hoảng
ngoại hối, thúc đẩy Chính sách Ánh dương và thành lập Viện Nhân quyền Quốc gia.
Và kết quả nghiên cứu đánh giá đặc điểm lãnh đạo chính trị của Kim Dae-Jung là
sự lãnh đạo chính trị đồng cảm và năng động, sự lãnh đạo chính trị lấy ý chí
thuyết phục làm trung tâm, và sự lãnh đạo chính trị nhân văn dựa trên sự khoan
dung và hòa giải.
3.
백두주, 2011, 경제위기 이후 한국 사회정책의 변화와 효과 - 김대중·노무현 정부를 중심으로 - The Changes and Effects of Social Policy after IMF Economic
Crisis in Korea - Fousing on Kim Dae Jung and Roh Moo Hyun Government, 부산대학교 역사논문학위
Luận văn Thạc
sĩ của Baek Du-ju (2011) phân tích những thay đổi và tác động của chính sách xã hội trong
10 năm sau cuộc khủng hoảng kinh tế của IMF dưới thời cựu tổng thống Kim Dae
Jung và Roh Moo Hyun tại Hàn Quốc. Kết quả luận văn khẳng định tôi xác tỷ lệ
nghèo đói và bất bình đẳng thu nhập không được cải thiện mặc dù có những thay
đổi về an sinh xã hội và bảo hiểm xã hội, đồng thời tác giả chỉ ra nguyên nhân
của sự gia tăng tỷ lệ nghèo và bất bình đẳng thu nhập trên các khía cạnh: tính
linh hoạt của thị trường lao động, chức năng và vai trò của bảo hiểm xã hội và
sự hoàn thiện của hệ thống chính sách xã hội.
4. 송백석, 2005, 김대중정부의 헤게모니프로젝트에 대한 비판적 고찰:
재벌정책과 제2건국운동을 중심으로
- A Critical Analysis on the Hegemonic Project of the Kim Dae Jung Government:
focused on the Chaebal Reform Policy and the "Second Nation Building
Movement" - Phân tích Phê bình về Dự án Bá quyền của Chính phủ Kim Dae
Jung: tập trung vào Chính sách Cải cách Chaebal và "Phong trào Xây dựng Quốc
gia Thứ hai", 국민대학교.
Luận văn của Song
Baek-seok (2005) áp dụng lý thuyết quốc gia chủ nghĩa tư bản chủ nghĩa Mác vào
phân tích phong trào kiến quốc của chính quyền Kim Dae Jung và xem xét lý do tại
sao nó thất bại dựa trên mối quan hệ giữa nhà nước và xã hội dân sự. Tác giả kết
luận rằng lý do thất bại là sự kháng cự của xã hội dân sự đối với quyền lực nhà
nước. Cụ thể phương hướng của phong trào kiến quốc lần thứ hai do chính phủ
lãnh đạo là sai lầm chiến lược của chính quyền Kim Dae-jung đối lập với "sự
lựa chọn cơ cấu" của quốc gia Kim Dae-jung, được đặc trưng bởi "sức mạnh
của quần chúng được nâng cao".
5. 전재호 /Jae-Ho Jeon, (2016), 한국의 민주화 이행에서 김대중의 역할:
1980~1987년 - Kim Dae-jung’s Key
Role in the Democratization Process in South Korea in 1980-1987 - Vai trò Chủ
chốt của Kim Dae-jung trong Tiến trình Dân chủ hóa ở Hàn Quốc giai đoạn
1980-1987, 서강대학교
Luận văn dựa
trên giả định rằng vai trò của xã hội chính trị trong quá trình dân chủ hóa của
Hàn Quốc vào những năm 1980 đã bị đánh giá thấp, để từ đó khẳng định: thành
công của các đảng đối lập trong cuộc tổng tuyển cử năm 1988 đã góp phần to lớn
vào tiến bộ hơn nữa trong quá trình dân chủ hóa ở Hàn Quốc và xã hội chính trị
và đặc biệt là Kim Dae-jung đã đóng vai trò một vai trò quan trọng trong quá
trình dân chủ hóa của Hàn Quốc vào những năm 1980.
Các
Website:
6. 이만섭, 역대 대통령 장.단점 평가 –
Lee Man- Seop, Đánh giá mặt tốt và mặt xấu của các tổng thống, https://www.yna.co.kr/view/AKR20100424045200001
7. https://www.pa.go.kr/online_contents/inauguration/president15.jsp
8.
https://encykorea.aks.ac.kr/Article/E0078635
9.
https://factsanddetails.com/korea/South_Korea/Modern_History/entry-7189.html#chapter-4
10. Quế Anh - Quốc Hùng (tổng hợp),
Cuộc đời đầy bão táp của cựu Tổng thống Hàn Quốc Kim Dae-jung, Thứ Tư,
02/09/2009, 21:15, truy cập ngày 23/4/2023, 11:00 Am,https://cand.com.vn/hau-truong/Cuoc-doi-day-bao-tap-cua-cuu-Tong-thong-Han-Quoc-Kim-Dae-jung-i296317/
11. Như Sơn, Kim Dae-jung: Người đặt
nền móng hòa hợp Liên Triều, Thứ Hai, 14/05/2018,17:05, truy cập ngày
23/4/2023, 11:10 Am, https://cand.com.vn/Nhan-vat-hot/Kim-Dae-jung-Nguoi-dat-nen-mong-hoa-hop-Lien-Trieu-i476438/
12.
Gordon G. Chang , 2019, Kim Dae-jung's Disappointing Legacy- Di sản đáng
thất vọng về Kim Dae-Jung, https://www.forbes.com/2009/08/20/kim-dae-jung-south-korea-kim-jong-il-opinions-columnists-gordon-chang.html?sh=7fdf6a8234ac
14. http://www.hanion.co.kr/news/articleView.html?idxno=25999
15.
https://www.bbc.com/vietnamese/world-48423554
Bài tập 4
·
Hoàn
thiện phần viết lý do lựa chọn đề tài (400-600 từ) gồm:
+ Tại sao tôi chọn nhân vật này (80-150
từ)
+ Nhân vật này tạo nên lịch sử hay lịch sử
tạo nên nhân vật này theo quan điểm của nhóm (tối đa 100 từ)
+ Câu hỏi nghiên cứu của nhóm đặt ra là
gì? (câu kết của lựa chọn đề tài thường là những câu hỏi, để trả lời cho câu
hỏi trên nên đã nghiên cứu trong bài này. Đề tài này đặt ra để trả lời những
câu hỏi trên) (100-150 từ)
Kim Dae Jung là tổng thống người Hàn Quốc duy nhất được nhận
giải thưởng Nobel Hòa bình vào năm 2000. Theo tác giả Jon Herskovitz của
Reuters: “Kim nổi lên như
một trong những diễn giả nhiệt thành nhất ủng hộ dân chủ và chấm dứt chế độ độc
tài, quân sự ở Hàn Quốc[1]”. Từ đó, có thể nói Kim Dae Jung được ví như kẻ thù không đội
trời chung với các đời cựu tổng thống trước đó, điển hình là tổng thống Park
Chung Hee và Chun Doo Hwan. Vậy
Kim Dae Jung là người như thế nào? Ảnh hưởng của ông đến Hàn Quốc và thế giới
ra sao? Cuộc đời và sự nghiệp chính trị của ông liệu có suôn sẻ hay không?...
Đó chính là những thông tin gây tò mò mà nhóm chúng tôi muốn nghiên cứu nhằm
đóng góp thêm cách nhìn toàn diện, khái quát và hiểu sâu sắc hơn về nhân vật
Tổng thống lịch sử thứ 15 này của Hàn Quốc.
on Herskovitz of Reuters wrote: “Kim
emerged as one of the most fervent speakers in favour of democracy and an end
to authoritarian, military rule in South Korea.” His death “sentence was later
changed to life in prison, then to a 20-year term. In December 1982, the prison
term was suspended under a deal” with the Reagan administration that allowed
Kim to board a plane to the United States in 1982. Kim returned to South Korea
in 1985, escorted by American politicians, but was placed under house arrest. At
this time South Korea “was still under the authoritarian rule of Chun Doo-hwan,
the former military officer whose government sentenced Kim to death. Chun would
later be sentenced to death but received a pardon from Kim.”
[Source: Jon Herskovitz, Reuters, Aug
18, 2009, New York Times], https://factsanddetails.com/korea/South_Korea/Modern_History/entry-7189.html#chapter-4
Kim Dae Jung đắc cử tổng thống thứ 15 của
Hàn Quốc trong bối cảnh làn gió dân chủ hóa chính trị đang lan rộng khắp nơi;
kinh tế Hàn Quốc đang trên bờ vực thẳm với cuộc khủng hoảng suy thoái tiền tệ
1997 chưa từng thấy. Khoảng 20,000 doanh nghiệp sụp đổ, khoảng 1.300.000 nhân
viên bị sa thải. Xã hội bất công với vấn nạn tham nhũng tham ô do thông đồng
lợi ích giữa chính phủ với doanh nghiệp. Tín nhiệm quốc gia giảm sút, người
người mất việc, mất nhà ở, người dân sống trong tâm lý hoang mang, lo lắng, mất
niềm tin với chính phủ của Kim Young Sam. Thời cơ đủ chín muồi để Kim Dae Jung
chính thức bước lên vũ đài chính trị với bước chuyển giao quyền lực trong nền
dân chủ hòa bình. Bằng bản lĩnh chính trị, quyết đoán trong cải cách, tái cơ cấu và
hiện đại hóa toàn bộ các hoạt động quản lý đất nước, tổ chức lại nền kinh tế,
ông đã dẫn dắt Hàn Quốc trả toàn bộ nợ cho Quỹ Tiền tệ quốc tế trước thời hạn 3
năm, vượt qua khủng hoảng phát triển đất nước. Bên cạnh đó với chính sách ngoại
giao “Ánh Dương” mềm dẻo với Triều Tiên, Kim Dae Jung đã mở ra tiến trình hòa
giải, hòa hợp giữa hai miền Triều Tiên với Mỹ lần đầu tiên trong suốt gần một
thập niên sau đó. Với bối cảnh và sự nghiệp chính trị, chúng tôi cho rằng yếu
tố lịch sử của thời đại là yếu tố quyết định sinh ra nhân vật lịch sử Kim Dae
Jung. Mặc dù không phủ nhận tài năng, bản lĩnh bền bỉ của ông nhưng ba lần thất
bại bước vào nhà Xanh trước đó đã chứng tỏ nhân vật đã sớm xuất hiện, nhưng
hoàn cảnh chưa thích hợp để giúp ông đắc cử Tổng thống để triển khai những chính
sách và để lại di sản cho Hàn Quốc và quốc tế. Ngoài ra, nếu đặt ngược vấn đề
Kim Dae Jung sớm đắc cử tổng thống đánh bại Park Chung Hee vào năm 1971 thì
liệu “kỳ tích sông Hàn” có xảy ra? Và mối quan hệ Nam Bắc bán đảo Triều Tiên
liệu trở nên tốt đẹp hơn không? Để đánh giá vai trò cá nhân của Kim Dae Jung
cần xem xét trên nhiều góc độ và tư liệu hơn.
(Sự hình thành của
chương 2 Kim Dae-jung lãnh đạo chính trị cũng như lịch sử thế giới, thế kỷ 20
của Hàn Quốc cũng trở nên sóng gió. Không chỉ rơi vào thuộc địa của chủ nghĩa
đế quốc Nhật Bản trong triều đại Joseon mà ngay cả sau khi giải phóng cũng phải
chịu đựng bi kịch gọi là chiến tranh Hàn Quốc và sau đó đã trải qua thời kỳ độc
tài lâu dài. Kim Dae-jung là một doanh nhân trẻ trong thế kỷ 20 và 21 của Nhật
Bản, một chính trị gia đối lập bảo vệ nền dân chủ dưới chế độ độc tài, một phong
trào thống nhất nhằm giải quyết xung đột giữa hai miền Triều Tiên. Chương I tìm
hiểu quá trình hình thành lãnh đạo chính trị của Kim Dae-jung, sau khi Kim
Dae-jung thất bại trong cuộc bầu cử tổng thống lần thứ 13 và thứ 14, ông đã
tham gia vào chính trị và phong trào dân chủ hóa trong thời kỳ độc tài.)
(Sự hình thành của
chương 2 Kim Dae-jung lãnh đạo chính trị cũng như lịch sử thế giới, thế kỷ 20
của Hàn Quốc cũng trở nên sóng gió. Không chỉ rơi vào thuộc địa của chủ nghĩa
đế quốc Nhật Bản trong triều đại Joseon mà ngay cả sau khi giải phóng cũng phải
chịu đựng bi kịch gọi là chiến tranh Hàn Quốc và sau đó đã trải qua thời kỳ độc
tài lâu dài. Kim Dae-jung là một doanh nhân trẻ trong thế kỷ 20 và 21 của Nhật
Bản, một chính trị gia đối lập bảo vệ nền dân chủ dưới chế độ độc tài, một
phong trào thống nhất nhằm giải quyết xung đột giữa hai miền Triều Tiên. Chương
I tìm hiểu quá trình hình thành lãnh đạo chính trị của Kim Dae-jung, sau khi
Kim Dae-jung thất bại trong cuộc bầu cử tổng thống lần thứ 13 và thứ 14, ông đã
tham gia vào chính trị và phong trào dân chủ hóa trong thời kỳ độc tài.)
(Kim Dae Jung 1993, 14-15). Quê hương
của ông là nơi nhiều học giả sống ẩn dật và nuôi dưỡng hậu duệ của mình. Đó là
lý do tại sao mặc dù là một hòn đảo nhỏ nhưng trình độ học vấn tương đối đáng
kể. Hầu hết các câu chuyện mà Kim Dae Jung nghe được khi còn nhỏ đã tham gia
vào phong trào Đông học vào cuối thế kỷ 19 và sau thất bại, ông đã quay trở lại
đảo và nghe rất nhiều câu chuyện của tổ tiên để xoa dịu sự phẫn nộ. Việc Kim
Dae Jung nghiên cứu và tôn trọng đặc biệt đối với Jeon Bong Joon, người lãnh đạo
tư tưởng đồng học và tư tưởng đồng học trong tương lai trong chính trị, cũng có
thể thấy rằng "ý thức quần chúng" của ông bắt đầu nảy mầm từ đây.)
Ví dụ, trong bài tiểu luận tự truyện
của Roh Moo-hyun, Kim Dae-jung được đánh giá là "một nhân vật có khả năng
nắm quyền lực, kỹ năng sống và ý thức lịch sử mà các nhà lãnh đạo chính trị
phải có". Ngoài ra, ông đánh giá Kim Dae Jung là "nhân vật không
ngừng học hỏi, nỗ lực, tiếp tục phát triển và thực sự sống chăm chỉ". Cùng
với đánh giá này, ông ấy đã đánh giá tích cực rằng 'nhà lãnh đạo mà bản thân
đặc biệt kính trọng với tư cách là một nhân vật xứng đáng với Kim Gu Seon'. (
Roh Moo Hyun 1994, 95-98).4)
(1) Kim Dae-jung, một người hoạt động
tích cực và lạc quan đến mức chuyển đến Mokpo để điều hành một nhà trọ và mẹ
anh có một mặt kiên trì. Việc anh ấy nhập học vào trường tiểu học khi 10 tuổi
là lý do tại sao ở đó không có trường học. Trước khi vào trường, Kim Dae Jung
đã học thiên tự văn và phong tục Đông mộng ở Seodang trong khu phố. Vào thời
điểm đó, việc du học ở Mokpo không nhận được di sản lớn từ bố mẹ, nhưng vì là
cơ hội để có thể nhìn thấy thế giới rộng lớn nên có thể nói đây là động cơ quý
giá để có được ngày hôm nay của Kim Dae Jung. Kim Dae Jung đã hoàn thành trường
tiểu học Bukgyo Mokpo và nhập học với tư cách là người đứng đầu trường thương
mại Mokpo 5 năm. Đặc biệt, thành tích viết văn và lịch sử rất tốt. Anh ấy được
đánh giá là có khiếu hài hước và có tố chất ứng biến. Anh ấy đã trải qua thời
niên thiếu ở Mokpo. Khi còn học tại trường trung học Mokpo, Kim Dae Jung đã thổ
lộ rằng anh đã khắc ghi câu nói "Phải giữ vững nguyên tắc cuộc sống"
của giáo viên chủ nhiệm lớp 3 Noguchi và "Nếu không thể linh hoạt trong
phương pháp tuân thủ nguyên tắc thì anh không thể trở thành người chiến
thắng". Ông nói rằng ông đã học được cuộc sống của "thành phố thực
tế" linh hoạt trong phương pháp và tuân thủ nguyên tắc (Kim Dae Jung,
2010, 49). Ông ấy đã sống ở Mokpo trong thời kỳ Nhật Bản phát triển cuối cùng
của chiến tranh Thái Bình Dương. Sau khi tốt nghiệp trường thương mại Mokpo vào
năm 1944, anh ta đã xin việc ở công ty tàu buôn Mokpo, nơi bị hoãn tuyển dụng
trong khi đang suy nghĩ về việc xin việc vào đại học. Năm 22 tuổi, Kim Dae Jung
trực tiếp điều hành công ty vận tải biển Mokpo → vận tải biển Đông. Mặt khác,
Kim Dae Jung cũng đã đổi tên thành Chang giống như nhiều người Hàn Quốc khác.)
(Nó không thể được sử dụng cho việc
viếng thăm đền thờ. Giải phóng ngày 15 tháng 8 đã độc lập tổ quốc khỏi Nhật Bản
và Kim Dae Jung đã có thể thoát khỏi việc trưng dụng quân Nhật. Vào thời điểm
giải phóng, Mokpo là thành phố lớn thứ 7 đi từ Hàn Quốc với dân số 72.000
người. Đây là một thành phố lớn sau Seoul, Busan, Incheon, Daegu, Kaesong và
Gwangju, và là một cảng lớn đưa gạo và bông đến Nhật Bản. Kim Dae Jung đã tham
gia với tư cách là phóng viên của Ủy ban trù bị xây dựng quốc gia 21 (Keon Jun)
tại Mokpo. Không có lý do gì để do dự khi dân tộc chúng ta độc lập và xây dựng
một đất nước mới. Vào thời điểm đó, "Geonjun" có 145 chi nhánh trên
toàn quốc, và chi nhánh Mokpo cũng là một trong số đó. Yeo Woon-hyung, chủ tịch
ủy ban, đã triệu tập một cuộc họp đại biểu nhân dân toàn quốc tại Seoul vào
tháng 9 năm 1945. Triều Tiên tuyên bố tên quốc gia của họ là "Triều
Tiên". Ủy ban Nhân dân Trung ương đã bầu ra các nhà lãnh đạo phong trào
độc lập. Và vào ngày 14 tháng 9, ông đã công bố nội các lấy trọng tâm là Lee Seung
Man và Yeo Woon Hyung. Bao gồm cả Kim Gu và Cho Man Sik. Tuy nhiên, thực tế họ
đã không nhận được sự chấp thuận của bản thân (Kim Dae Jung, 2010, 58-60). Quân
đội Mỹ đã tiến vào Incheon vào ngày 8 tháng 9 và quân đội Mỹ đã tiến vào phía
nam vĩ tuyến 38. Liên Xô đã kiểm soát vĩ tuyến 38 ở phía bắc. Tuy nhiên, vào
thời điểm đó, mọi người không lo lắng nhiều về sự chia cắt. Vấn đề trước mắt
anh ấy là sự đối lập mang tính ý thức hệ giữa cánh tả và cánh hữu. Chính phủ Mỹ
đã không công nhận "Cộng hòa Nhân dân Triều Tiên" của Yeo Woon Hyung.
Màu sắc của chủ nghĩa cộng sản ngày càng đậm hơn và không có ý định giao phó
chính trị cho các thế lực có bản sắc mơ hồ. Không lâu sau khi "Cộng hòa
Nhân dân Triều Tiên" được tuyên bố, "Keonjun" đã được đổi thành
Ủy ban Nhân dân. Nhiều người nói rằng ý nghĩa thuần túy đã bị phá hủy và rời
khỏi tổ chức, nhưng Kim Dae Jung vẫn còn như vậy. Họ đã viết một bài tường
thuật và tờ rơi hoặc viết một bài tường thuật để phát biểu trên báo. Bán đảo
Triều Tiên tại cuộc hội đàm ngoại giao giữa ba nước Mỹ, Anh và Liên Xô tại
Moscow vào tháng 12 năm 1945.)
(Vào tháng 12 năm 1945, tại cuộc hội
đàm ngoại giao giữa ba nước Mỹ, Anh và Liên Xô được tổ chức tại Moskva, ông đã
quyết định "quản trị ủy thác" bán đảo Triều Tiên với thời hạn 5 năm.
Ban đầu, mọi người đều phản đối, nhưng sau khi năm mới kết thúc, Ủy ban Nhân
dân Trung ương của Yeo Woon-hyung và Đảng Cộng sản của Park Heon-young bất ngờ
ủng hộ chế độ ủy thác. Tuy nhiên, Rhee Syngman và Kim Gu đã bày tỏ lập trường
tuyệt đối phản đối chế độ ủy thác. Vào ngày 3 tháng 6 năm 1946, Rhee Syngman của
phe cánh hữu đột nhiên ám chỉ khả năng thành lập một chính phủ lâm thời duy
nhất ở Hàn Quốc. Kim Gu vẫn phản đối sự thống trị ủy thác 21) Sau khi lật đổ
ngày 15 tháng 8 năm 1945, Yeo Woon Hyung đã trở thành trung tâm và là tổ chức
chuẩn bị cho việc thành lập quốc gia đầu tiên. Công việc chính của nó bao gồm
tuyên bố thành lập Cộng hòa Nhân dân Triều Tiên, cải tổ Ủy ban chấp hành và
triệu tập Hội đồng Nhân dân Toàn quốc.
phản đối việc thành lập chính phủ riêng của
Hàn Quốc. Ngay cả ở cánh tả, Park Hyun Young cũng đưa ra lập trường phản đối
chính sách quân sự của Hàn Quốc. Đất nước đang vỡ vụn không phân biệt trái
phải. Kim Dae Jung gia nhập Đảng Dân chủ mới Triều Tiên (Đảng Dân chủ mới 22),
một liên minh hai bên trái phải và phải, và làm cán bộ. Tuy nhiên, ông ấy đã
sớm biết rằng một số đảng viên trong Đảng Dân chủ mới là thế lực theo đuổi Đảng
Cộng sản. Kim Dae Jung đã rất tối tăm trong tình hình lúc đó và rất khó để hiểu
được màu sắc và khuynh hướng tư tưởng của các chính đảng xuất hiện như măng sau
cơn mưa. Tóm lại, đó là sự hỗn loạn và hỗn loạn (Kim Dae Jung, 2010, 62). Trong
những năm đầu của thế kỷ XX, "Kenjun" có sự tham gia của cả cánh hữu
và cánh tả, không liên quan đến hệ tư tưởng này, và sau đó bị chia rẽ sang trái
và phải. Kim Dae Jung đã gia nhập nhiều tổ chức trong một thời gian ngắn và chỉ
trải qua thất vọng lặp đi lặp lại. Ông quan tâm và nghiên cứu xem chủ nghĩa
cộng sản có thực sự là chủ nghĩa hữu ích cho sự độc lập của đất nước chúng ta
và hạnh phúc của người dân hay không. Cuối cùng, Kim Dae Jung đã chia tay với
chủ nghĩa cộng sản. Ông cho rằng độc lập dân tộc là nhiệm vụ quan trọng nhất
của ông, bởi vì ông tin rằng sự trung thành với Liên Xô thay vì độc lập dân
tộc. Sau đó, ông đã không bao giờ đặt chân đến Đảng Dân chủ mới của Joseon và
cắt đứt quan hệ với Đảng Cộng sản một cách dứt khoát. Kim Dae Jung sau này đã
thổ lộ trong cuốn tự truyện của mình rằng "Ảnh hưởng của nghệ nhân (Cha Bo
Ryun) lớn đến việc cắt đứt quan hệ với cánh tả". Vào thời điểm đó, nghệ
nhân là phó giám đốc chi nhánh Mokpo của Đảng Dân chủ Hàn Quốc thuộc phe cánh
hữu và là một nhà tài chính đáng kể. Ông luôn chỉ trích Đảng Cộng sản vào
khoảng năm 1927, khi ông nhìn thấy hành vi của họ và nói rằng ông không thể làm
bất cứ điều gì cùng họ. Ông nói với Kim Dae Jung rằng hãy cẩn thận với Đảng
Cộng sản. Vào thời điểm này, hoạt động của ông đã bị lợi dụng để dồn Kim Dae
Jung vào "bên trái" theo lệnh giới nghiêm vào tháng 5 năm 1980, hơn
30 năm sau đó
5) Kim
Dae-jung, người được bầu trong cuộc bầu cử tổng thống lần thứ 15, đã đặt tên chính
phủ là "Chính phủ của người dân", đề xuất "100 nhiệm vụ quốc
gia" với nội dung " khắc phục khủng hoảng kinh tế, hợp tác lao động,
xây dựng xã hội phúc lợi, chuẩn bị hòa bình và cải cách khu vực công". Sự
nhượng bộ to lớn của ông ấy khi Đảng Dân chủ mới và Đảng Dân chủ nhỏ bé thể
hiện sự đồng lòng là sự tôn trọng đối với chiếc bát lớn của ông ấy
[1]
Jon
Herskovitz of Reuters wrote: “Kim emerged as one of the most fervent speakers
in favour of democracy and an end to authoritarian, military rule in South
Korea.” His death “sentence was later changed to life in prison, then to a
20-year term. In December 1982, the prison term was suspended under a deal”
with the Reagan administration that allowed Kim to board a plane to the United
States in 1982. Kim returned to South Korea in 1985, escorted by American
politicians, but was placed under house arrest. At this time South Korea “was
still under the authoritarian rule of Chun Doo-hwan, the former military
officer whose government sentenced Kim to death. Chun would later be sentenced
to death but received a pardon from Kim.”[Source: Jon Herskovitz, Reuters, Aug
18, 2009, New York Times], https://factsanddetails.com/korea/South_Korea/Modern_History/entry-7189.html#chapter-4
[2] Jon
Herskovitz of Reuters wrote: “Kim emerged as one of the most fervent speakers
in favour of democracy and an end to authoritarian, military rule in South
Korea.” His death “sentence was later changed to life in prison, then to a
20-year term. In December 1982, the prison term was suspended under a deal”
with the Reagan administration that allowed Kim to board a plane to the United
States in 1982. Kim returned to South Korea in 1985, escorted by American
politicians, but was placed under house arrest. At this time South Korea “was
still under the authoritarian rule of Chun Doo-hwan, the former military
officer whose government sentenced Kim to death. Chun would later be sentenced
to death but received a pardon from Kim.” [Source: Jon Herskovitz, Reuters, Aug
18, 2009, New York Times], https://factsanddetails.com/korea/South_Korea/Modern_History/entry-7189.html#chapter-4
[3] “Không một vĩ nhân nào có thể áp đặt lên xã hội những quan hệ
không còn phù hợp với trạng thái của những lực lượng này hoặc chưa phù hợp với
chúng. Theo nghĩa này, quả thực, anh ta không thể làm nên lịch sử, và theo
nghĩa này, anh ta sẽ cố gắng xoay kim đồng hồ của mình một cách vô ích: anh ta
sẽ không tăng tốc thời gian trôi qua hoặc quay ngược thời gian”, Plekhanov
(nhà triết học Nga cuối XIX-đầu XX) “Vai
trò của cá nhân trong lịch sử” xuất bản lần đầu tiên vào năm 1898).
[4] "Lịch sử được định hình bởi những dòng chảy lớn chẳng hạn
như những thay đổi kinh tế và xã hội nhưng các nhà sử học vẫn tiếp tục bất đồng
về việc liệu các cá nhân, dù là nhà lãnh đạo hay nhà tư tưởng, cũng tạo nên sự
khác biệt. Các cá nhân không tự tạo nên lịch sử mà đôi khi là một cá nhân và
thời thế gặp nhau để tạo ra thay đổi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét